Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1658. -

Chương 1658. -Chương 1658. -
Ông cụ Khâu liếc mắt nhìn Mạt Mạt từ lúc ngạc nhiên đến lúc trở nên bình thản, vô cùng vui mừng, con bé này đúng thật là thông minh hiểu biết.
Mạt Mạt càng thông minh hiểu biết càng tốt sau này càng phát triển lớn hơn, cũng có thể giúp được nhà họ Khâu một ít.
Đứa đứa con của cụ Khâu cũng đã biết bao nhiêu tuổi, bỗng chốc liền hiểu ra suy nghĩ của ông cụ.
Khâu Văn Trạch là người nhìn Mạt Mạt trưởng thành, trong lòng đánh lô tô, suy nghĩ sau này ông ấy già rồi cũng chia một ít cho Mạt Mạt, nhưng suy nghĩ này vừa mới xuất hiện liền bị dập ngay,
Trước hết Mạt Mạt không thiếu tiền, thực ra ông cụ đã tính toán qua một vòng rồi, nếu như ông ấy tính toán nữa thì sẽ phá vỡ tình cảm này, hơn nữa thực sự chia thì trong lòng mấy đứa con nhất định sẽ oán hận.
Hiện giờ là ông cụ chia, có mấy tiểu bối cũng không tệ, sau này không tránh khỏi mâu thuẫn lớn hơn.
Đồng thời Khâu Văn Trạch cũng khâm phục cha mình, gừng càng già càng cay.
Ông cụ Khâu phân chia công bằng.
Không ai tìm ra được lỗi lầm nào cả, chia tài sản xong xuối, tỉnh thân của ông cụ Khâu cũng không còn nữa, ông cụ muốn nghỉ ngơi, để mấy đứa cháu đi vê, đừng Ở trong bệnh viện nữa.
Bệnh viện quả thực không có nơi nào để ở lại, ông cụ nhìn thấy thì tâm trạng cũng không tốt, ông Khâu đuổi mấy đứa con về hết, Mạt Mạt cũng không được ở lại.
Lúc Mạt Mạt về nhà thì trời đã tối sẩm rồi, chị dâu Tôn vội hỏi,"Chắc vẫn chưa ăn nhỉ, muốn ăn gì tôi đi làm cho cô."
Tâm trạng Mat Mat không vui lắm, khoát tay,'Em không đói, không cần phiền phức đâu, em đi lên lầu trước đây, đêm nay chị sẽ vất vả hơn một chút, có thể sẽ có điện thoại gọi tới."
Đám trẻ con lo lắng nhìn Mạt Mạt, Mạt Mạt tỏ ý cô không sao, sau đó liền đi lên lầu.
Lòng Mạt Mạt khó chịu, tuy rằng không phải ông nội ruột, nhưng nhiều năm qua, tình cảm vô cùng sâu sắc.
Một lúc sau Mạt Mạt mơ hồ ngủ thiếp đi, lúc chị dâu Tôn gõ cửa thì bên ngoài trời đã sáng rồi, Mạt Mạt vội ngồi dậy, chị dâu Tôn vào phòng nói: "Vợ chồng ông cụ Khâu vừa đi."
Mạt Mạt hít sâu một hơi,"Em biết rồi."
Mạt Mạt nói xong liền vội vàng thay quần áo, cô không thiếu quần áo màu đen, cô rửa mặt mũi rồi đi luôn, sủi cảo chị dâu Tôn nấu cô cũng không ăn.
Ông cụ Khâu mất trước sau đó đến bà cụ Khâu, hai vợ chồng đều đi rồi, lễ tang cùng được tổ chức.
Phần mộ đã được mua và chuẩn bị từ lâu, phần mộ tổ tiên nhà họ Khau cũng được chuyển đến, đặc biệt tìm người xem cho, chuyện phong thủy đại đa số mọi người đều tin cả.
Mạt Mạt lần đầu tiên tới phần mộ, một người ngoài như cô quan sát, cũng có thể nhìn ra được vị trí không tôi.
Con cái nhà họ Khâu đông đúc, người đi chật mấy xe, đợi mọi chuyện xong xuôi thì tất cả mọi người đều mất đi vài phần tinh thần.
Ông Khâu và Khâu Văn Trạch chia tài sản của ông cụ Khâu đến tay từng người, Mạt Mạt muốn ở cạnh Trương Ngọc Linh nhưng Trương Ngọc Linh đã có con dâu ở bên, Mạt Mạt ở thêm một lúc liền về nhà.
Mạt Mạt về nhà đem theo bốn cái hộp, hộp gỗ sưa, trải qua lắng đọng thời gian, đến người không hiểu biết cũng biết món đồ đáng tiền.
Cả đời chị dâu Tôn cũng chưa nhìn thấy thứ này, ngẩn ngơ nhìn cái hộp.
An An lo lắng hỏi,'"Mẹ, mẹ không sao chứt"
Mạt Mạt cười một cái,"Không sao, mẹ đi ngủ một lát."
An An/Dạ."
Mạt Mạt gọi điện thoại cho trợ lý trước, dặn mang đến một cái két, sau đó mới lên lầu.
Trong nhà Mạt Mạt không hề có két bảo hiểm, dù sao trong nhà cũng không có thứ gì quá quý giá, những thứ quý giá để cất ở thủ đô, nhưng hiện giờ thì không được nữa rồi, đồ ông cụ Khâu cho quá quý giá, vân là để trong két bảo hiểm cô mới yên tâm hơn.
Mạt Mạt ngủ một mạch tới sáng ngày hôm sau, cả người cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại, Mạt Mạt cũng phải đi làm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận