Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1227. Bị Thương 1

Chương 1227. Bị Thương 1Chương 1227. Bị Thương 1
Thanh Nghĩa xoa ngực, thấy những người xung quanh quay lại nhìn, kéo Mat Mạt,"Chị, vào nhà nói chuyện."
Lòng Mạt Mạt hồi hộp, vội vàng xoay người vào phòng, vào trong nhà Thanh Nghĩa mới nói: "Khởi Hàng lái xe đâm phải người ta, giờ đang đưa người vào bệnh viện, người không bị làm sao nhưng bị gãy chân, Khởi Hàng đang trông trong viện đó!"
Mạt Mạt nghe xong thì trái tim lo lắng mới thả lỏng, thấy Thanh Nghĩa vẫn đang xoa ngực, vội vàng hỏi: "Em bị thương hả?"
Thanh Nghĩa nghiến răng,"Không bị thương, chỉ là lúc về nhà ôm cái hộp, phanh gấp nên theo quán tính đập ngực vào cái hộp, bị bầm rồi."
Mạt Mạt muốn vạch áo ra xem, Thanh Nghĩa tránh đi, Mạt Mạt ngây ra, sau đó mới phản ứng lại, em trai đã không còn là em trai nhỏ nữa rồi, bọn họ đều đã có gia đình riêng, vạch ra như vậy quả thực không hay.
Mạt Mat thu tay lại "Khởi Hàng có bị thương không?"
Thanh Nghĩa nói: "Cậu ấy không bị thương, tuy nhiên nữ quân nhân đó giờ thì khổ rồi."
Mạt Mạt vội hỏi,"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Sao lại đâm phải người ta chứ, hai đứa tụi em đều là lái xe vững tay mà." Thanh Nghĩa vẫn còn thấy oan uổng,"Chuyện này không trách bọn em, bọn em đang đi bình thường, ai biết được nữ quân nhân kia bỗng nhiên đi xe đạp xông ra, sau đó thì đâm vào, đúng rồi chị, nữ quân nhân kia có phải cùng quân khu của anh rể không, chị hỏi anh rể xem."
Mat Mạt ngẩn ra,"Bọn em đâm phải người ta, không biết người ta ở đâu hả?"
Thanh Nghĩa nói: "Bọn em hỏi rồi, nhưng nữ quân nhân đó nói là lỗi của cô ấy, bảo bọn em mặc kệ cô ấy, còn đuổi bọn em đi nữa, bọn em chẳng hỏi được gì cả."
Mat Mạt giật giật khóe miệng, người tốt nha, người tốt quá, không đúng, đây có lễ là người tốt số một trên đời.
Vẫn là thời đại này nhiều người tốt, nếu mà đổi thành tương lai, không nói đến luật giao thông, nhất định người ta sẽ bắt đền bạn không có thương lượng øì hết.
Thời đại hiện giờ, luật giao thông còn chưa xuất hiện, nói thật, thời đại xe đạp khắp nơi, xe ô tô là đồ hiếm hoi, tai nạn hôm nay quả thực khó mà phân xử.
Mat Mạt lau tay"Em đi nghỉ một lát đi, chị đi nấu cơm, sau đó cùng mấy đứa đến bệnh viện thăm, người ta tuy đã nói không cần chịu trách nhiệm nhưng việc chúng ta cần phải làm thì vẫn phải làm."
Thanh Nghĩa"Vậy được, chị em đi nằm một lát, đúng rồi, xe của chị tính sao? Có chỗ bị xước rồi, phải đưa lại nhà máy sửa đó." Lúc này Mat Mat mới nhớ ra vết máu trên xe, gọi Tùng Nhân tới,"Đi lau xe một lượt đi, những cái khác thì không cần lo."
Mạt Mạt nói xong lại nói tiếp,'Cần phải sửa xe, chiếc xe này mượn chỗ cha nuôi, ngày mai chị lái về đó, hỏi nhà máy đó xem sao."
Thanh Nghĩa,"Chị, khoản tiền này để em bỏ ra."
Mạt Mạt nói: "Biết rồi."
Mạt Mạt nói xong thì đi vào bếp, xe cộ hiện giờ sửa chữa rất khó khăn, bởi vì người mua xe rất ít, mọi người cũng rất giữ gìn xe ô tô, nên xe thường rất ít hỏng.
Chính vì vậy không có xưởng sửa chữa ô tô, thường đều là nhà máy sửa chữa, cần sửa chữa cực kì phiền phức.
Trong nhà Mạt Mạt không có chân giò, tìm xương sườn, nấu một nồi canh sườn, hớt hết váng mỡ bên trên ra, không he có chút mỡ nào, nước canh có màu trắng sữa.
Canh này cho người bệnh ăn là tốt nhất, Mạt Mạt múc vào bình giữ nhiệt, bưng đồ ăn ra ngoài.
Mat Mat khoác áo khác,'Chị tới bệnh viện một chuyến, đưa chút đồ ăn cho Khởi Hàng và nữ quân nhân đó, em ở nhà ăn cơm cùng đám trẻ con đi!"
Thanh Nghĩa giữ áo sơ mi,"Em cũng đi cùng chị, em không đi không yên tâm."
Mạt Mạt thấy Thanh Nghĩa kiên trì, nói với Tùng Nhân,"Tùng Nhân, cho các em ăn cơm nhé." Tùng Nhân,"Vâng ạ.”
Tùng Nhân rất có dáng vẻ anh cả, cha mẹ không có nhà, cậu bé sẽ chăm sóc các em, đừng thấy Tùng Nhân trông ngầu ngầu, thực ra cũng là một chàng trai ấm áp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận