Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 957. Thật khéo 1

Chương 957. Thật khéo 1Chương 957. Thật khéo 1
Mạt Mạt ngẩng đầu lên nhìn, Hướng Hoa và Ngô Tiểu Điệp, Mạt Mạt bực bội, lôi kéo Bàng Linh: "Đi nhanh lên, mợ và cả nhà anh ta đều xung đột, mỗi lần đều không có chuyện tốt."
Bàng Linh nhìn thoáng qua chân mợ út: "Quả thực rất xung đột, đi bên này."
Mat Mạt nói: "Được."
Sự việc của Ngô Giai Giai đã điều tra liên tục một tuần, người bị hại bắt đầu lục tục xuất viện, chỉ có một người tử vong, nhà có người chết bắt đầu ầm ï, còn làm ầm đến trường học.
Cuối cùng bồi thường tiền, Bàng Linh mang tin tức vê: "Mọi người đoán xem, ở trong nhà Ngô Giai Giai tìm được bao nhiêu tiên?"
Mat Mạt xoè một bàn tay ra: "5000?”
Bàng Linh đáp: "6000. cháu đoán tất cả tiền của Tôn Nhuy đều ở trong tay Ngô Giai Giai."
Mạt Mạt hỏi: "Đủ bồi thường không?"
Bàng Linh đáp: "Đủ rồi, tiền thuốc men, cả thảy tốn hơn 1000. cho nhà có người chết hơn 2000. còn lại 20 người, mỗi người bồi thường hơn 100 chỉ phí thuốc bổ."
Từ Li nói: "Vậy Ngô Giai Giai thì sao? Bây giờ chưa điều tra ra kết quả, cô ta thì sao?"
Bàng Linh đáp: "Đã phán quyết rồi, 20 năm, chông cô ta 10 năm."
Từ Lị nói: "A, lúc ra tù đều đã già rồi, cả một đời đều bị huỷ hoại, sau này cũng không thể ham món lợi nhỏ nữa."
Bàng Linh đáp: "Ừm."
Ngô Giai Giai bồi thường rồi nhưng hình phạt vẫn như cũ không thay đổi, việc này có tiếng vang rất lớn, kiểm tra quán cơm toàn thành phố, rất nhiều chỗ không đạt tiêu chuẩn, đều đã giao trách nhiệm chỉnh đốn và cải cách rồi, lúc nào đạt tiêu chuẩn thì mới được mở cửa.
Bây giờ ăn cơm có thể yên tâm rồi, cần phải làm giấy chứng nhận thì mới được, sự việc của Ngô Giai Giai khiến cho sự phát triển lại thay đổi nhanh thêm mấy phần.
Từ Lị hỏi: "Vậy hai đứa bé của Ngô Giai Giai thì sao?"
Bàng Linh cau mày: "Không ai muốn nuôi, đẩy tới đẩy lui, về sau hình như ồn ào đến chỗ Tôn Nhuy, Phạm Đông giải quyết rồi."
Mạt Mạt im lặng, người lớn phạm sai lầm, thông thường tội nghiệp nhất chính là trẻ nhỏ.
Sự việc của Ngô Giai Giai coi như đã được giải quyết rồi, ngoại trừ việc không tìm được người tình nghi thật sự.
Hôn lễ của Tôn Nhuy cũng được cử hành đúng hạn.
Nhà Mạt Mạt và Trang Triều Lộ không ai đến, nhưng hôn lê làm rất long trọng, Tôn Nhuy là người tình trong mộng của rất nhiều người, bây giờ kết hôn rồi, rất nhiều người tiếc nuối.
Hôn lễ của Tôn Nhuy rất thuận lợi, kết hôn xong không ở trong đại viện, Phạm Đông mua nhà ở bên ngoài, ở ngay gần trường học.
Sau đó Mạt Mạt nghe Vệ Nghiên nói: "Ở gần nhà Hướng Hoa, hai nhà cách nhau rất gần."
Trong đầu Mạt Mạt kinh ngạc một chút, xác thực suy nghĩ của cô, nhất định là Phạm Đông đã phát hiện ra sự khác thường của Hướng Hoa, cho nên mới đến gần để quan sát.
Vệ Nghiên đẩy Mạt Mạt: "Cô thế nào rồi, sắc mặt có hơi kém, chân còn chưa khỏi à?"
Mạt Mạt tiết chế lại cảm xúc, cười: "Đã khỏi rồi, vừa rồi bụng hơi khó chịu một chút, hiện tại Chu Dịch rất bận à?"
Vệ Nghiên nói: "Đúng vậy, mỗi ngày đều họp, còn phải đi xuống dưới điều tra, có lúc bận đến mức không cả về nhà, ngủ luôn ở đơn vị, hôm qua mới về nhà, râu ria xồm xoàm, nếp nhăn đầy mặt."
Mạt Mạt nói: "Bọn họ thật vất vả. "
"Vì phát triển, vất vả thì vất vả! Sắp quốc tế lao động rồi, tôi hẹn cô đi dạo phố."
"Được, đã lâu rồi tôi cũng không đi dạo phố."
"Cứ quyết định như vậy nhé!"
"Được." Ngày mùng 1 tháng 5 vừa hay là thứ bảy, trường cho nghỉ nửa buổi, hai ngày nghỉ tuần này, Dawes không ở thủ đô, tuần này Mạt Mạt không cần đến thực tập.
Ngày mùng 1 tháng 5 cô không dẫn bọn nhỏ theo, đeo túi xách đến toà nhà bách hoá chờ Vệ Nghiên, chưa đến hai phút, cô ấy đã đến rồi.
Vệ Nghiên: "Thật có lỗi, tới muộn rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận