Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 783. Làm mất mặt 1

Chương 783. Làm mất mặt 1Chương 783. Làm mất mặt 1
Lòng hiếu kỳ của Mạt Mạt bị khơi gợi: "Cậu nói đi, chúng tôi đang nghe đây."
Từ Lị nói: "Khoa kinh tế có một người tên là Hướng Hoa, dáng dấp không tệ, có tiền, nghe nói, bối cảnh gia đình còn được nữa. Anh cả làm đoàn trưởng Ở trong quân đồn, anh rể còn lợi hại hơn. Còn gì nữa không nhỉ, nói là nhà chị dâu anh ta cũng lợi hại, đều là sinh viên đại học."
Mạt Mạt có một loại cảm giác thật là chó chết, Hướng Hoa lợi hại đó, vậy mà lợi dụng bối cảnh của nhà bọn họ để lôi kéo quan hệ.
Biểu cảm trên mặt Bàng Linh vô cùng kỳ lạ, vỗ bả vai Mạt Mạt, an ủi cô.
Từ Lị còn đang nói, trong mắt đều đã ánh lên những chấm nhỏ: "Nếu như tôi có người yêu như vậy thì thật tốt biết bao nhiêu, đáng tiếc, bên cạnh Hướng Hoa có một cô gái xinh đẹp, nghe nói là hoa khôi của khoa kinh tế."
Vẻ mặt Mạt Mạt mông lung, mẹ nó, Hướng Hoa này là muốn bắt đầu khuôn mẫu nam chính à?
Thật sự coi bản thân là nhân vật chính rồi, thật sự coi là bản thân có thể thuận buồm xuôi gió muốn gió được gió, muốn mưa có mưa sao?
Đầu óc của Hướng Hoa đâu? Anh ta sẽ không cho rằng tất cả mọi người đều ngu ngốc đấy chứ, Hướng Hoa đang bịp bợm tìm đường chết à? Mat Mat tức nửa ngày, việc này không nhịn được, Hướng Hoa tuỳ ý tìm được chết nhưng đừng đánh vào tên tuổi của Trang Triều Dương chứ, chết thì chết xa một chút, đừng nhắc đến nhà bọn họ.
Mạt Mạt cắn răng đứng dậy, đã lâu như vậy rồi, cô cũng phải chăm sóc Hướng Hoa kia một chút.
Mạt Mạt đùng đùng nổi giận bỏ đi, Từ Lị choáng váng: “Tôi nói gì à?”
Bàng Linh vội vàng đứng dậy, ho khụ khụ một tiếng: "Chị dâu của Hướng Hoa chính là Mạt Mạt, cậu nói xem?”
Miệng Từ Lị đã thành hình chữ O rồi: "Ai, có cần phải trùng hợp thế không, trời ạ, các cậu chờ tôi một chút."
Giờ này mọi người đều đang dùng cơm, có rất nhiều người, Mạt Mat quét một vòng khắp căn tin, không thấy Hướng Hoa, chạy tới căn tin 2, người ở căn tin 2 ít hơn nhiều, Hướng Hoa thật đúng là dễ tìm, người bên cạnh không ít đâu.
Mạt Mạt đến gần xem xét, ôi, còn ngồi chung bàn với hai cô gái xinh đẹp. Đoán chừng cô gái cũng là hoa khôi, nhìn dáng vẻ thẹn thùng, Mạt Mạt cảm giác cô gái này mắt bị mù rồi, Hướng Hoa mà cũng có thể coi trọng.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Mạt Mạt đi thẳng đến chỗ Hướng Hoa, cô gái còn nhìn Mạt Mạt cảnh giác, không rõ chân tướng còn tưởng chuyện gì nữa. Hướng Hoa còn chưa mở miệng. Cô gái đã lên tiếng hỏi: "Cô là ai?"
Mat Mạt: ".. "
Ánh mắt của cô ta không mù, cô ta không nhìn ra được Hướng Hoa à.
Mạt Mạt đến trước bàn rồi, người đang ăn cơm đều bỏ đũa xuống, Bàng Linh đi theo bên cạnh Mạt Mạt, nhìn lướt qua mặt bàn, ai u, đồ ăn thật sự không tệ.
Trong lòng Hướng Hoa xoay chuyển mấy lượt, anh ta không muốn đối đầu với Liên Mạt Mạt, bởi vì cô vượt qua sự hiểu biết của anh ta, Liên Mạt Mạt lẽ ra là người không nên tồn tại.
Hướng Hoa nhận thức Liên Mạt Mạt đều là nghe Tôn Nhuy nói, cho tới bây giờ anh ta chỉ tin Tôn Nhuy một nửa, một người phụ nữ, anh ta cũng không tin lợi hại như vậy.
Hướng Hoa vẫn duy trì nụ cười: "Chị dâu."
Mạt Mạt híp mắt: "Anh gọi tôi là cái gì?"
"Chị dâu."
Hướng Hoa gọi xong, cô gái bên cạnh thẹn thùng nhìn Mạt Mạt, mất mặt quá, đỏ mặt cúi đầu xuống.
Mạt Mạt thu hồi lại ánh mắt, lạnh mặt: "Hướng Hoa, tôi đã nghe được mấy chuyện vớ vẩn nên mới đến tìm anh, nếu không, tôi càng hy vọng coi như anh không tồn tại, anh hiểu không?"
Sắc mặt Hướng Hoa không tốt lắm, Liên Mạt Mạt vừa đến đã làm anh ta mất mặt, không lưu lại một con đường sống.
Mạt Mạt không khách khí với Hướng Hoa đâu, cô cũng không muốn lại để cho Hướng Hoa lợi dụng quan hệ, anh ta tìm đường chết, tự anh ta tìm đường chết, đừng nhắc đến nhà bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận