Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 426. Phân tới đâu? 2

Chương 426. Phân tới đâu? 2Chương 426. Phân tới đâu? 2
Trong phòng bệnh, Lưu Miểu không hiểu hỏi Hướng Húc Đông: "Ông Hướng, sao lại kéo cháu!"
Hướng Húc Đông nhã nhặn nói: "Con bé này, cái gì cháu cũng không biết, nếu như biết rồi, nói không chừng sẽ không để ý đến ta nữa, ta muốn nghỉ ngơi, cháu mau di đi!”
Lưu Miểu mờ mịt rối bời: "A."
Buổi tối Trang Triều Dương trở về, Mạt Mạt kể lại chuyện lúc chiều, Trang Triêu Dương đang nấu cơm ngừng lại, lo lắng cho Mạt Mạt: "Về sau những việc này, em nói cho anh biết, anh đi xử lý, hôm nay Ngô Mẫn có va vào em không?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Không, Ngô Mẫn không dám."
Trang Triều Dương vẫn không yên tâm: "Em phải bảo đảm, sau này có việc như vậy, nhất định phải tìm anh."
Trang Triều Dương căng thẳng, trong lòng Mạt Mạt thấy ngọt ngào, bảo đảm: "Em cam đoan, lần sau sẽ thông báo cho anh."
Bây giờ Trang Triều Dương mới yên tâm, Mạt Mạt nghĩ đến Lưu Miểu, cười: "Cô bé y tá kia rất thú vị."
Bởi vì cô bé y tá là người tìm Mạt Mạt xử lý Ngô Mẫn, trong lòng Trang Triều Dương không chào đón cô bé y tá, nhưng Mạt Mạt hiếm khi thấy hứng thú với người khác, vẫn phối hợp hỏi: "À? Thú vị như thế nào?”
Mạt Mạt mỉm cười, vui vẻ nói: "Thẳng thắn, không tâm nhãn, nói sai thì sẽ mở to mắt nhìn anh, vô cùng dễ thương."
Khởi Hàng: "Vậy không phải là chị gái ngốc à?"
Mat Mạt: "..."
Trang Triều Dương nghiêm túc nhìn Khởi Hàng: "Chuyện này cậu phải phê bình con, nói vớ vẩn gì lại nói sự thật."
Mat Mạt: "..."
Buổi tối Mạt Mạt rửa mặt lên giường, Trang Triều Dương ôm cô, sờ bụng dưới của cô: "Sao mãi mà nó chưa lớn lên vậy?"
Mạt Mạt nói: "Chị dâu em bốn tháng mới lộ ra là mang thai, lúc ba tháng cảm giác bụng dưới có to lên một chút, con nhà mình còn phải thật lâu nữa."
Trang Triều Dương đứng dậy, ghé tai vào trên bụng Mạt Mạt: "Mạt Mạt, nó có thể cảm nhận được là anh rất chờ mong nó được sinh ra hay không?"
Đầu ngón tay Mạt Mạt luồn vào trong mái đầu húi cua của Trang Triều Dương: "Sẽ chứ, nó có thể cảm giác được, cha của nó là người cha tốt."
Trang Triều Dương vui mừng nói: "Thật?"
Mạt Mạt gật đầu liên tục: "Đương nhiên."
Trang Triều Dương vui vẻ vô cùng, ghé vào trên bụng Mạt Mạt, biết rõ đứa bé cái gì cũng không nghe được, nhưng anh vẫn phải nói, nói về việc huấn luyện, nói cho nó biết việc anh vui vẻ như thể nào.
Mạt Mạt sờ đầu Trang Triều Dương, trong lòng có hơi chua xót, Trang Triều Dương chưa từng hưởng thụ được tình thương của cha, anh hiểu được tình thương của cha quan trọng, nói trong lòng: "Thằng nhóc này trưởng thành nhất định phải ngoan ngoãn, phải nghe lời của cha nghe không."
9 giờ sáng hôm sau, Thanh Nghĩa dẫn theo Mộng Nhiễm trở về. Thanh Nghĩa đặt cái gùi xuống lấy ra 30 cân thịt heo nói: "Bởi vì em về nên ông nội giết heo trước, miễn cho chị đi đi lại lại vất vả, bảo em mang thịt cho chị, chị và chị đâu mỗi người 15 cân."
Mạt Mạt kinh ngạc: "Sao lại lấy nhiều như vậy? Trong nhà đủ không?"
Thanh Nghĩa nói: "Trong nhà đủ, giết heo được 200 cân, ông nội cho nhà chú út 30 cân, biếu 20 cân, cho chị và chị dâu 30 cân, còn thừa lại 120 cân."
Mạt Mạt nghe xong quả thực là không ít, nhận lấy thịt heo, thời tiết lạnh, cắt thành miếng bỏ trong cái lu ở ban công, có thể bảo quản được rất lâu.
Mộng Nhiễm giúp Mạt Mạt xách thịt: "Chị, để em làm chol”
Xưng hô đã sửa lại, Mạt Mạt nhìn về phía Thanh Nghĩa, Thanh Nghĩa xấu hổ gật đầu: "Đính hôn rồi."
Đính hôn rồi, vậy là cha đồng ý, Mạt Mạt nhìn về phía Mộng Nhiễm, Mộng Nhiễm ngại ngùng kéo quần áo, khuôn mặt hồng hồng.
Mạt Mạt bây giờ mới chú ý tới, quần áo của Mộng Nhiem là đồ mới, nhìn kiểu dáng này chắc là mua Ở toà nhà bách hoá, Thanh Nghĩa giải vây thay cho vị hôn thê: "Chị, anh ba kết thúc huấn luyện tân binh rồi, chị đoán xem anh ba được phân tới chỗ nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận