Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 813. Trống Rỗng 1

Chương 813. Trống Rỗng 1Chương 813. Trống Rỗng 1
"Không có chuyện øì, nghỉ hè giáo sư Lý muốn tới Dương Thành, hỏi mợ có về hay không."
"Mợ, mợ về không?"
Mat Mạt gật đầu,'Về chứ."
Hai mắt Bàng Linh sáng bừng,"Thế thì cháu cũng về cùng, cháu chưa từng được tới Dương Thành nữa!"
Mạt Mạt cười nói,'Được."
Kì thi cuối cùng rất nhanh đã bắt đầu rồi, Mạt Mạt ôn tập rất được, thi cả một ngày trời, cả người cũng thoải mái hơn rồi.
Kết thúc thi cử rồi, Mạt Mạt đều chuẩn bị thu dọn hành lý về nhà, mùa hè, đại đa số sinh viên đều về nhà giúp đỡ gia đình, cũng có một số ít sinh viên không muốn lãng phí tiền đi lại, đợi đến cuối năm thì về nhà một thể.
Thi xong thì cơ bản nghỉ hè rồi, chỉ đợi có kết quả mà thôi, mọi người đều có thể ra về, bốn hôm sau có kết quả.
Chỗ Mạt Mạt thi sớm hơn trường cấp một và cấp hai, Vân Bình và Tùng Nhân vẫn phải học.
Thanh Nghĩa cũng đã thi xong, nhà Thanh Nghĩa mua cũng đã dọn dẹp xong rồi, Mạt Mạt vẫn chưa đi tới đó xem, lần này mới dọn dẹp xong, Thanh Nghĩa tới mời cả nhà Mạt Mạt đi ăn cơm. Nhà của Thanh Nghĩa ở trong nội thành, cả khu này đều là nhà tứ hợp viện loại nhỏ, ngõ khá là rộng rãi, giao thông bốn phía rất phát triển.
Tuy Mạt Mạt chưa từng tới thủ đô, nhưng tàu điện ngầm của thủ đô cô cũng biết, giờ chỉ có tuyến số một và tuyến số hai, cũng chưa mở tất cả các trạm tàu điện, nhưng cũng đã đem lại sự tiện lợi cho một số hành khách sử dụng.
Chỗ này tương lai là trạm tàu điện ngầm, lại là nội thành, khả năng tăng giá rất lớn, giáo sư Triệu rất biết chọn nhà.
Mạt Mạt dựa vào biển số nhà mà tìm đến nơi, cửa được làm mới lại, tường bao cũng được sửa sang lại, cửa nhà đang mở, giáo sư Triệu đang ngồi dưới gốc cây hóng mát.
"Mấy đứa đến rồi, mau vào đây uống hớp trà, hôm nay nóng quá."
Tùng Nhân đã chạy vào rồi, nhận lấy trà của giáo sư Triệu,"Cảm ơn ông Triệu ạ."
Đám trẻ con quả thực rất nóng, Mạt Mạt ngồi trên ghế, giáo sư Triệu quạt mát,"Thấy sao, tiểu viện này không tồi chứ, chỗ này ông trông coi sửa sang đó, nhìn thấy giàn nho không, cũng là do ông làm đấy, còn có ít ghế là ông kiếm được."
Lúc này Mạt Mạt mới chú ý đến ghế, ghế được làm bằng gỗ sưa, giáo sư Triệu khoe,"Ghế không phải là nguyên đai nguyên kiện, ông ghép vào đấy, tuy không hoàn hảo lắm nhưng dọn dẹp xong nom cũng rất được." Mat Mat quan sát kĩ mới phát hiện ra, hoa văn không liên tiếp nhau, cười nói"Ông lợi hại quá, không nhìn kĩ thì đúng là nhìn không ra đâu."
Thanh Nghĩa rửa nho đem ra, đặt trái cây lên bàn,"Em mua nho của nhà hàng xóm, ngọt lắm."
Mạt Mạt thử một quả, quả thực rất ngọt, trời nóng nên nho rất ngọt.
"Mộng Nhiễm và các con đâu?
"Mộng Nhiễm đi mua rau rồi, hai nhóc cũng đi theo."
Mat Mat đứng lên/'Chị đi tham qua phía bên trong."
Tùng Nhân giơ tay, Con cũng đi."
Thanh Nghĩa cười xòa,"Cùng đi, cùng đi xem xem đi"
Nhà của Thanh Nghĩa không lớn lắm, phòng hai bên, một bên là bếp và phòng để đồ, một bên là phòng của hai đứa nhóc.
Phòng chính hai vợ chồng Thanh Nghĩa ở, vừa vào cửa là phòng khách và phòng ăn, phía đông đẩy cửa vào là chỗ Ở.
Mạt Mạt nhìn một lượt, đồ dùng trong nhà và giường được chuyển tới từ nhà thuê,"Nhà bọn em thuê đã trả rồi à?"
Thanh Nghĩa gật đầu,'Vâng, đã trả rồi."
Mạt Mạt nói,"Hoàn cảnh chỗ này không tồi."
"Đúng vậy, bên này còn có trường tiểu học và chỗ gửi trẻ, hộ khẩu của nhà em oa đây, lúc đi học có thể gửi hai đứa Hạo Thần tới nhà trẻ. "
Ở thời đại này nhà trẻ đều dành cho công nhân viên chức,"Tụi nó có thể vào trường không?"
"Do nhân viên rời đi, trẻ con ở nhà trẻ ít đi một ít, chính sách bây giờ lại rộng rãi hơn, chỉ cần có hộ khẩu, đóng thêm nhiều phí giữ trẻ hơn những đứa trẻ khác là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận