Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 392. Hiếm khi 2

Chương 392. Hiếm khi 2Chương 392. Hiếm khi 2
Hiếm khi 2
Mạt Mạt nói: "Em qua đó có phải không tốt lắm hay không, bây giờ em đã từ chức rồi."
Vương Lâm: "Từ chức thì làm sao, nơi này cũng là nhà mẹ đẻ của em, chị đã chọn xong rồi, em mau đi chọn đi, ngày mai là phải mang ra bán đó."
Mạt Mạt thật sự cần chăn lông nên cũng không khách sáo nữa: "Được."
Khi Vương Lâm dẫn Mạt Mạt đến thì vẫn còn vài người đang chọn, nhìn thấy Mạt Mạt đồng loạt đến chào hỏi, nói chuyện một chút mọi người mới tản đi.
Mạt Mạt đi đến chỗ để chăn lông, vẫn còn lại rất nhiều chăn lông: "Sao nhiều vậy?"
Vương Lâm nói: "Quá đắt nên mới còn dư lại, hàng thứ phẩm một cái cũng phải hai mươi đấy!"
Mạt Mạt nghe xong đúng là quá đắt, cô cầm một cái lên, là chăn lông dành cho hai người, đúng là đáng cái giá này, sờ vào chất vải cũng không tệ, chỉ là có vài chỗ nhuộm màu hơi nặng tay.
Đôi mắt Mạt Mạt sáng rỡ lên, nhà mình cần có hai giường, cái của cha mẹ đưa Thanh Nghĩa mang đi rồi, họ cũng cần một cái, nhà ông nội có nên không cần đưa, cho ông ngoại một cái, nhà chị Triều Lộ cần một cái, nhà chị dâu cũng cần một cái, quà của Y Y cô vẫn chưa suy nghĩ ra nên tặng cái gì, đúng lúc tặng một cái. Như vậy thì tính ra là bảy cái, Mat Mạt nhìn cái chăn lông hai mươi mấy cân, suy nghĩ rồi lấy cho Tề Hồng một cái, còn chị dâu Vương, thôi vậy, nhà chị dâu Vương không có nhiều tiền dư dả như vậy.
Vương Lâm ngơ ngác: "Sao em mua nhiều cái quá vậy?"
Mạt Mạt nở nụ cười: "Cơ hội hiếm có, bỏ qua cơ hội này thì sau này không có chỗ để mua nữa."
Vương Lâm suy nghĩ cũng phải, rất hiếm khi có một lô hàng chăn lông lớn xảy ra lỗi, cô ấy quyết định lấy thêm một cái nữa.
Trang Triều Dương nhìn một đống chăn lông rồi nói: "Em hãy ở đây chọn, anh về nhà lái xe qua đây."
Mạt Mạt gật đầu: "Ừ."
Trang Triều Dương đi rồi, bây giờ Mạt Mạt có em bé cần có vải, nhưng tiếc là lần này không có vải, Mạt Mạt tìm kiếm một vòng, đến sợi chỉ cũng không có.
Vương Lâm biết mỗi năm Mạt Mạt đều mua cái gì nên cười nói: "Em tới trễ rồi, đã sớm bị người ta chọn mất rồi."
Mạt Mạt chỉ có thể chọn những thứ khác, hộp cơm trong nhà bị Thanh Nghĩa mang đi rồi, không còn hộp cơm nữa, cô lại lấy hai cái hộp cơm lớn, một cái nồi đất, hai cái chậu sứ lớn, hai cái bình giữ nhiệt, một cái mang về tự mình dùng, một cái cho chị Triều Lộ, những thứ khác thì không cần thiết.
Những thứ này Mạt Mạt tổng cộng tốn hết hai trăm mười đồng.
Vương Lâm thấy Mạt Mạt dứt khoát lấy tiền ra liền ngơ ngác: "Con bé này to gan thật đó, mang trong túi nhiều tiền như vậy."
Mạt Mạt cười nói: "Le ra em định đến cửa hàng bách hóa mua đồ đó."
Vương Lâm cười cười, cô ấy biết con bé này có điều kiện tốt.
Trang Triều Dương nhanh chóng trở về, chất đồ xong lại quay về cửa hàng mua rượu thuốc lá và bánh trái, sau đó hai người trở về nhà.
Mạt Mạt về nhà muốn tặng chăn lông cho Tiền Y Y, nhưng tiếc là sau buổi tiệc Tiền Y Y đã trực tiếp ngồi xe đi rôi, Mat Mạt chỉ còn cách lay địa chỉ, có thời gian sẽ gửi bưu điện cho cô ta.
Buổi tối Mạt Mạt và Trang Triều Dương đi qua nhà họ Khâu, nhà họ Khâu đã gặp mặt Miêu Chí rồi, ông cụ Khâu cũng không ngờ nhận con nuôi lại nhận được niềm vui bất ngờ.
Ông cụ Khâu có quen biết với Miêu Chí, bởi vì Miêu Chí quá huyền thoại, rất nhiều người muốn tìm mối quan hệ cũng không tìm được, ngược lại nhà họ lại gián tiếp trở thành họ hàng, trong lòng ông cụ Khâu vui mừng nở hoa.
Bà cụ Khâu và Trương Ngọc Linh kéo Mạt Mạt dặn dò lúc mang thai nên kiêng ky cái gì, xác nhận Mạt Mạt đều ghi nhớ hết, lúc đó mới cho cô rời khỏi.
Ngày hôm sau, Trang Triều Dương lái xe về thôn Tiểu Hà, Mat Mat tới nhà ông nội trước, vừa bước xuống xe, Liên Ái Quốc đã nhiệt tình vây quanh: "Mạt Mạt trở về rồi, mau, mau vào nhà."
Mạt Mạt nhìn Liên Ái Quốc đang quét sân, sao chú út lại ở nhà vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận