Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 1092.Thang hoa 2

Chuong 1092.Thang hoa 2Chuong 1092.Thang hoa 2
Mat Mat bội phục ông cụ, trong thời gian ngắn ngủi, có thể nghĩ đến việc mượn cơ hội này khiến cho quan hệ giữa hai nhà kiên cố hơn, phần tâm cơ này, không phải ai cũng có thể có.
Mạt Mạt nhìn thấy rõ, Trang Triều Dương càng nhìn rõ hơn, những nghi ngờ ngày hôm qua cuối cùng cũng hiểu rõ rồi.
Trang Triều Dương: "Ông tính toán rất kỹ nhỉ."
Ông cụ Chu cười ha ha: "Hai người các cháu cũng không kém, hai người im lặng, ông đã biết, hai người đã biết rõ ý đồ khi ông đến đây rồi."
Trang Triều Dương lặng im không nói, anh có tính toán của mình, móng vuốt của Phạm Đông quá dài, nếu có người gây chuyện cho Phạm Đông, thì cũng là do bản thân Phạm Đông gieo xuống, thế nên anh ta vẫn còn nhân quả."
Hôm qua vợ anh đã nhắc nhở Chu Tiếu, anh giải quyết Chu Tiếu không phải là làm lợi cho Phạm Đông hay sao? Với lại hiện tại anh chỉ có thể đán mắt nhìn Phạm Đông, anh không thể có hành động quá khích nào, một khi để cho Phạm Đông phát hiện, sẽ cho rằng bọn họ chột dạ, ngược lại sẽ càng chú ý tới vợ hơn.
Nhưng nếu như cứ thả Chu Tiếu như vậy, Trang Triều Dương lại không muốn, suy cho cùng con người đã làm chuyện øì sai, cho dù là cuối cùng đã tỉnh ngộ, cũng phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.
Đời này ông cụ Chu là người chơi tâm nhãn, mặc dù sắc mặt Trang Triều Dương không thay đổi, nhưng anh im lặng, ông ta biết Trang Triều Dương đang cân nhắc đến lời của ông ta, chỉ là đề nghị mà ông ta nhắc đến, Trang Triều Dương không hài lòng mà thôi.
Ông cụ Chu dùng ánh mắt ra hiệu cho Chu Dịch, từ nhỏ Chu Dịch đã quan sát ông nội, đối với động tác của ông nội hiểu rất rõ, tiếp thu ý tứ, mở cửa để cho Chu Tiếu vào.
Chu Tiếu vẫn sợ Trang Triều Dương, nhưng cô ta cũng là con cháu nhà họ Chu, từ nhỏ đã được nhận sự giáo dục, sẽ không mất tự nhiên, hít sâu một hơi, đi theo Chu Dịch vào.
Chu Tiếu là đứa cháu gái thông minh nhất của nhà họ Chu, khi còn bé ông nội rất thích, nếu không phải cô ta nhất quyết muốn gả cho Hướng Hoa, ông nội sẽ không bỏ rơi cô ta.
Chu Tiếu thấy ông nội khẽ gật đầu, cắn môi, thản nhiên tiến vào, đây chính là sự giáo dục của gia tộc, đáy mắt ông cụ Chu hiện lên vẻ hài lòng, cháu gái trải qua việc này, cuối cùng cũng thật sự trưởng thành rồi, không tệ, sau này phát triển không tệ, cũng có thể trợ giúp cho Chu Dịch.
Ông cụ Chu đã suy nghĩ trọn vẹn, không chỉ muốn quan hệ với Trang Triều Dương sâu hơn một chút, cũng đang cố ý giúp Chu Dịch ban ơn, vào lúc Chu Tiếu bất lực nhất, cô ta sẽ cảm kích Chu Dịch. Chu Tiểu đứng trước mặt Mat Mạt, nhìn Mat Mat đầy phức tạp, đêm qua cô ta đã nhớ lại bản thân mình, trước kia cô ta kiêu ngạo, tự tin, sống tuỳ ý, nhưng sau khi kết hôn, cô ta biến thành người đàn bà đanh đá, biến thành người tràn ngập oán hận, không hề giống với cô ta.
Chu Tiếu không nghĩ tới, lại là Liên Mạt Mạt khiến cô ta thức tỉnh, khiến cho cô ta nhìn lại chính mình, khiến cho cô ta có thêm một cơ hội nữa, mà không phải là đi về phía muôn đời muôn kiếp không thể nào quay trở lại được.
Chu Tiếu hít một hơi thật sâu, đi lên phía trước, cô ta đã nhớ kỹ lời dặn của ông nội, cô ta là cháu gái nhà họ Chu, phải có trách nhiệm, Chu Tiếu cúi đầu với Mạt Mạt: "Đầu tiên tôi xin lỗi vì trước kia đã nhằm vào cô. Thứ hai tôi thật sự xin lỗi là bởi vì những chuyện vô căn cứ mà oán hận cô. Thứ ba, tôi thật sự xin lỗi vì chuyện ngày hôm qua, đã khiến cô kinh hãi, tôi rất xin lỗi, sẵn lòng gánh chịu hậu quả cho những hành động của mình."
Chu Tiếu thẳng người dậy, mặc dù trên mặt còn những vết bầm xanh tím, nhưng lại cười, vô cùng rực rỡ: "Tôi còn muốn cảm ơn cô, cảm ơn cô đã khiến cho tôi lần nữa quay trở lại là chính mình."
Mạt Mạt còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Chu Tiếu, mắt cô ta cao hơn đầu, dáng vẻ kiêu ngạo tự tin, mà Chu Tiếu của bây giờ, đã trải qua những long đong, đã gột rửa đi sự khoa trương, thực ra trong nội tâm đã đạt được sự thăng hoa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận