Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 64. Không làm sẽ không chết 2

Chương 64. Không làm sẽ không chết 2Chương 64. Không làm sẽ không chết 2
Hướng Triều Dương mang về đều là đồ nội thất cũ đã được tân trang lại, sơn sửa lại một chút, nhìn cũng không tệ lắm. Hướng Triều Dương đem đồ dùng của mình đặt vào phòng ngủ chính, nhìn tủ quần áo trống rỗng một nửa, nhịn không được cười khế một tiếng.
Mạt Mạt ở bên này thì tâm tình không tốt lắm. Liên Thu Hoa không chỉ đến một mình mà còn đến cùng chú út và thím út. Từ khi chú út và thím út vào cửa, bọn họ đối với cô mắt nhìn mắt, mũi nhìn mũi, giống như cô là một là một thứ gì đó dơ dáy bẩn thỉu không đáng để bọn họ nhìn tới vậy.
Liên Thu Hoa lúc này cũng không giả vờ nhu nhược nữa, ngồi ở trên ghế, khinh bỉ nhìn Mạt Mạt, vẻ mặt dương dương đắc ý.
Mạt Mạt đánh giá cả nhà chú út, có thể khẳng định cả nhà bọn họ tới gây chuyện, hơn nữa chuyện còn liên quan đến cô.
Liên Ái Quốc gõ bình trà: "Sao anh cả còn chưa trở về vậy?"
Mạt Mạt cố nén giận: "Cha cháu phải đến tối mới tan tầm, buổi trưa sẽ không về nhà."
Liên Ái Quốc sai sử Mạt Mạt, hoàn toàn không còn dáng vẻ cố ky giống như lần trước tới đây: "Cháu đi gọi về, chúng tôi có chuyện quan trọng muốn nói với anh ấy." Thím út vội vàng xen vào: "Đúng rồi, còn có Điên Tình nữa, cũng gọi về luôn đi."
Mạt Mạt không yên tâm rời đi, nếu cô thật sự đi rồi, chỉ sợ trong nhà sẽ bị dọn sạch, giọng điệu có mang theo vẻ châm chọc: "Không được, cháu còn phải trông nhà, chú út có thể đi tìm, hoặc là Liên Thu Hoa cũng được, dù sao chị ấy cũng biết chỗ mà."
Liên Ái Quốc hừ lạnh một tiếng: "Bảo cháu đi thì cháu đi đi, sao lại lắm lời như vậy hả?"
Mạt Mạt híp mắt, thái độ của Liên Ái Quốc quá kỳ lạ rồi, Mạt Mạt cũng không lên tiếng, cứ ngồi như vậy, dù sao cô cũng không định nhúc nhích.
Liên Ái Quốc ở nhà ngoại trừ cha mình ra, trong nhà ông ta chính là lớn nhất, bị một con nhóc tạp chủng coi thường như vậy liền nổi giận, đưa tay muốn đánh Mạt Mạt.
Đúng lúc đó cặp song sinh xách cá trở về, Liên Thanh Nghĩa ngay lập tức liền xông tới, dùng sức kéo cổ áo Liên Ái Quốc. Liên Ái Quốc bị kéo, ngã nhào trên mặt đất.
Cặp song sinh chắn trước người Mạt Mạt, giống như hai con sói con, hung ác trừng mắt nhìn Liên Ái Quốc.
Liên Thanh Nhân tức giận đến mức hai mắt đỏ bừng: "Ông dựa vào cái gì mà dám đánh chị tôi, nếu ông dám động thủ, chúng tôi cũng không quản ông là ai đâu đấy."
Cặp song sinh từ nhỏ đã rèn luyện cùng với Liên Quốc Trung, đừng nhìn hai đứa gầy gò như vậy, lực tay cũng rất lớn. Thăng nhóc choai choai lớn đến chừng này cũng không phải do thổi mà lớn lên mà là bị đánh lớn lên, vốn dĩ đã xem Liên Ái Quốc giống như một người hoàn toàn xa lạ, hôm nay còn dám đến đánh Mạt Mạt nữa, vậy thì xong rồi.
Liên Ái Quốc ngã xuống đụng đến xương cụt, đau đến hít thở không thông. Lại bị cháu trai đẩy ngã xuống đất, tức giận không nhịn được, nhưng thấy hai thằng nhóc choai choai bộ dáng hung ác, ông ta cũng thấy hơi sợ.
Thím út đau lòng đỡ Liên Ái Quốc dậy, hung tợn trừng mắt nhìn Mạt Mạt: "Để xem lát nữa hay đứa chúng mày khóc thế nào, chú ruột của mình không giúp, lại đi giúp người ngoài."
Lời nói của Mẫn Hoa tiết lộ không ít tin tức, rốt cục thì Mạt Mạt cũng hiểu hôm nay xảy ra chuyện gì. Khó trách Liên Thu Hoa nhìn quần áo của cô giống như là của cô ta, một bộ dáng ta là chủ nhân như vậy.
Liên Thanh Nghĩa cãi lại Mẫn Hoa: "Mấy người mới là người ngoài, lúc có việc cần nhờ thì là thân thích, lúc không cần thì hận không thể cắt đứt quan hệ, nơi này không hoan nghênh mấy người đâu, đi đi"
Em trai út bị đánh thức, chạy ra ôm chân Mạt Mạt khóc oa oa. Mạt Mạt đau lòng, vội vàng sai Thanh Nghĩa đi lấy quần áo mặc vào cho em trai út: "Được rồi, không có việc gì hết, không khóc, không khóc nhé."
Liên Thu Hoa rốt cục nhịn không được, chờ Liên Thanh Nghĩa trở ve, cô ta liên chỉ tay vào Mat Mạt: "Em nhìn cho rõ này, cô ta mới là người ngoài, em xem ngoại hình cô ta có giống người Liên gia chúng ta không chứ?"
Vẻ mặt Mạt Mạt cổ quái nhìn Liên Thu Hoa, đại chiêu mà Liên Thu Hoa cất giấu mấy bữa nay chính là cô đấy à? Kỳ thật lúc trước cô cũng từng hoài nghi, bởi vì ngoại hình của cô quả thật không giống với người Liên gia, nhưng sau đó cô được nhìn qua ảnh chụp của bà ngoại mới biết được, cô chính là người Liên gia, hơn nữa còn có bằng chứng quan trọng để chứng minh nữa.
Mạt Mạt gọi Liên Thanh Nhân qua: "Em đạp xe đi gọi ba mẹ về nhà một chuyến, không cần giấu diếm gì cả, cứ nói với ba mẹ theo tình hình thực tế là được"
Liên Thanh Nhân hiểu ý của chị gái, nháy mắt với Liên Thanh Nghĩa rồi đạp xe rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận