Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 446. Thay đổi quá nhanh 2

Chương 446. Thay đổi quá nhanh 2Chương 446. Thay đổi quá nhanh 2
Thay đổi quá nhanh 2
Tuyết trên người Mạt Mạt đã được phủi sạch sẽ, cô lấy chìa khóa ra: "Mau vào đi, để chị nhìn em cho kỹ."
"Vâng al
Thanh Nhân đóng cửa lại, Mạt Mạt nhéo cánh tay của Thanh Nhân, nó rất cứng, đầy cơ bắp. Mạt Mạt ngẩng đầu nhìn Thanh Nhân: "Sao chị cảm thấy hình như em đã cao hơn nhiều nhỉ?"
"Đúng là em đã cao hơn rồi, cái quần len chị đan cho em ngắn đi rồi đó."
"Chỉ ngắn thôi à, kích cỡ thì sao?"
"Kích cỡ vừa phải ạ."
"Nếu kích cỡ vừa thì chị sẽ chiết lại cho em."
Thanh Nhân gãi đầu: "Em vẫn mặc mà, lần sau em sẽ mang tới."
"Được, em xin nghỉ à? Khi nào trở lại đội?"
Thanh Nhân ngồi xuống nói: "Ngày mai em sẽ trở lại đội. Chị ơi, em đã gặp ông ngoại rồi, ông ngoại nói rằng buổi tối sẽ ăn cơm ở chỗ ông ấy, ông mời cả nhà sư đoàn trưởng mới đến ăn tối."
"Em gặp ông ngoại khi nào vậy!”
"Em mới tới thì gặp ạ, ông ngoại đến tìm em đó."
Mạt Mạt mỉm cười: "Ông ngoại nóng lòng muốn gặp em đây!"
"Ha ha, lúc ấy em giật cả mình, thủ trưởng là ông ngoại em, hồi còn ở ký túc xá em cũng không thể tin được!"
"Em và các bạn trong ký túc xá sống chung thế nào?”
"Tốt ạ, em chị mà chị còn không biết à? Em mà muốn kết bạn thì không có ai là em không chinh phục được, ký túc xá của bọn em nổi tiếng là đoàn kết đấy! Chúng em còn chọn lớp năng động tiên tiến, giỏi phải không chị!"
Mạt Mạt nghe vậy rất tự hào: "Giỏi lắm. Thanh Nghĩa đính hôn rồi, em không biết phải không?"
Thanh Nhân sững sờ: "Chị, chị nói gì cơ? Thanh Nghĩa đã đính hôn á? Đậu má, thằng nhóc này được đấy!"
Mạt Mạt cười: "Không phải mỗi em sốc đâu, bọn chị cũng rất sốc."
"Đính hôn với Tiền Y Y đúng không?"
Mạt Mạt không nói nên lời: "Chuyện đó là chuyện xưa tám đời rồi. Y Y đã kết hôn, kết hôn với trung đoàn trưởng của bọn em đấy. Thanh Nghĩa đã đính hôn với Mộng Nhiễm, là một cô gái tốt đấy."
Thanh Nghĩa sửng sốt, há to mồm: "Tiền Y Y kết hôn với trung đoàn trưởng của bọn em á? Trời ạ, em mới nhập ngũ tham gia huấn luyện có ba tháng, thay đổi này quá lớn rồi, để em tiêu hoá một lúc đã."
"Đừng tiêu hoá nữa, sắp trưa rồi, mau nói đi, em muốn ăn gì? Chị làm cho em."
Thanh Nghĩa ăn canh rau ba tháng, một miếng thịt cũng chưa từng nhìn thấy, kẻ tham ăn trong bụng sắp đói chết rồi: "Thịt, em muốn ăn thịt. Chị không biết thôi, ba tháng trời đấy ạ, em chỉ ăn canh bắp cải, ruột mỡ trong nhà ăn đều bị cạo sạch sẽ, hiện tại em đang cần thịt gấp, chị có không ạ?"
"Có, ông nội gửi tới, chị mới ăn hai miếng, còn hơn bảy cân nữa, đợi lát nữa cơm trưa chị làm cho em ăn thịt."
Thanh Nhân liếm môi: "Chị, vẫn là chị tốt nhất."
"Em biết là tốt."
Buổi trưa Mat Mat luộc cân rưỡi thịt, là loại thịt ba rọi có nhiều lớp, thịt sau khi nấu chín được cô cắt một đĩa chấm nước mắm tỏi, sau đó cắt hai đĩa khâu nhục, đồ ăn chính là cơm.
Mạt Mạt không ăn được quá nhiều dầu mỡ nên cô đã nấu cho mình món canh rong biển.
Trang Triều Dương trở lại, nhìn thấy Thanh Nhân: "Hôm nay không thấy em huấn luyện nên anh biết ngay em xin nghỉ."
Thanh Nhân cười khúc khích: "Anh rể, em không ngờ anh cũng sẽ tham gia vào đoàn pháo binh."
Mạt Mạt ở trong bếp hét lớn: "Hai người đừng nói nhảm nữa, mau vào đây giúp em bưng thịt ra đi, đến giờ ăn rồi."
Thanh Nhân xông vào trước, không sợ bị phỏng, bưng một đĩa khâu nhục. Trang Triêu Dương đi vào, muốn bung một đĩa khác, Mat Mạt ngăn lại: "Tối nay ăn đĩa này, ông ngoại đãi nhà sư đoàn trưởng mới, tối anh đi thẳng đến đó nhé!"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận