Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 728. Xứng đôi 2

Chương 728. Xứng đôi 2Chương 728. Xứng đôi 2
Mạt Mạt và Triệu Tuệ nói chuyện một lúc, xách theo đồ đến thăm Y Y.
Y Y đang ngồi đọc sách trong sân, Mạt Mạt đến nhìn, lại là sách y học.
Y Y nhìn thấy Mạt Mạt, kích động đứng lên: "Cậu đến sao không nói trước một tiếng."
"Nói trước cho cậu biết thì làm gì còn chỗ mà kinh hỉ, sao cậu là đọc sách y học rồi?"
Y Y để sách xuống nói: "Tôi chuẩn bị thi đại học y, làm quân y."
Mạt Mạt nghe xong: "Chú Tiền nói cho cậu biết chuyện khôi phục thi đại học rồi hả?"
Y Y gật đầu: "Ừm, tôi đang muốn viết thư cho cậu đây, cha tôi nói, vẫn đang thương thảo, mặc dù vẫn chưa quyết định, nhưng cũng không xê xích gì nhiều, chuyện này một hai tháng là có tin tức."
Mạt Mạt ngồi trên ghế: "Chỉ có mình cậu ở nhà à?”
Y Y: "Cha mẹ chồng dẫn bọn nhỏ về nhà rồi, trong nhà bây giờ chỉ còn tôi và Đổng Hàng, đám Tùng Nhân đâu? Sao tôi không thấy?"
"Đang chơi ở nhà Thanh Nhân."
"Hôm nay mọi người ở nhà tôi đi, nhà tôi có chỗ."
"Không được, tôi đã đồng ý ở nhà chị dâu rồi."
Y Y có chút thất vọng, sau đó nói: "Vậy tối nay đến cho tôi ăn cơm chiêu."
Mạt Mạt cười: "Được."
Buổi tối Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ tới, Tùng Nhân tiếc nuối không thấy hai đứa em đâu, không có ai điên rô với Tùng Nhân nữa, cậu bé vô cùng ngoan ngoãn.
Đổng Hàng hỏi tình hình của Trang Triều Dương, tiếc nuối vì anh không về.
Sau khi ăn xong, Mạt Mạt dẫn An An về nhà anh cả, Vân Kiến và Vân Bình dẫn Tùng Nhân đến nhà Thanh Nhân.
Mạt Mạt nhìn anh cả, càng ngày càng có khí thế rồi, ngồi ở chỗ này, thật sự có cảm giác là ông ngoại, Thanh Bách sờ lên mặt: "Trên mặt anh có gì bẩn à?"
Mạt Mạt cười: "Không, cảm giác anh cả thăng chức, khí thế thay đổi."
Thanh Bách cười ha ha: "Đương nhiên là thay đổi rồi, nếu không không chèn ép được những tên nhóc thối phía dưới."
Thanh Bách nhịn nhiều năm như vậy, nhịn đến vị trí hiện tại, Thanh Bách kiêu ngạo vô cùng, năm nay anh ấy mới hơn 30 tuổi, anh ấy còn có mục tiêu lớn hơn.
Mạt Mạt nghĩ đến Triệu Tuệ, thảo nào Triệu Tuệ muốn liều mạng thi đại học, cô ấy sợ không xứng với anh cả."
Mạt Mạt về phòng cho khách ngủ, Liên Thanh Bách về phòng, con trai út đã ngủ, vợ còn đang học tập, câm quyển sách, kéo vợ: "Đã rất muộn rôi, ngày mai rồi lại đọc."
Triệu Tuệ xoa hai mắt đã mỏi nhừ: "Mạt Mạt đi ngủ rồi hả?"
"Ừm, chỉ chớp mắt đã nhiều năm như vậy, thời gian trôi qua thật nhanh, con bé năm đó, giờ đã thành người mẹ hai con." Liên Thanh Bách cảm khái.
Triệu Tuệ lên giường: "Anh còn là cha của hai đứa trẻ nữa, Hạo Bác đã sắp ba tháng rồi."
Thanh Bách nhìn con trai út mập mạp, cười: "Em cũng mệt cả ngày rồi, vừa trông con vừa đọc sách, chúng ta ngủ đi!"
"Vâng."
Mạt Mạt ở khu lính mới hai ngày, tham gia một lần hội chợ với chị dâu Vương, đầu năm 1977 huỷ bỏ phong tỏa, mỗi tháng một lần, Mạt Mạt tới lúc này, vừa vặn bắt kịp.
Hội chợ năm 1977 phong phú hơn nhiều, có can đảm bán gà con, Mạt Mạt mua mấy con, mua không ít nấm và mộc nhĩ, hạt thông và hạt dẻ cũng mua không ít, cô muốn mang về tặng người khác.
Mạt Mạt trở lại Dương Thành, gửi hết lâm sản qua bưu điện, Liên Quốc Trung về trong thôn một chuyến, tìm mấy người mắc lỗi có bản lĩnh, lên núi săn được không ít thú rừng, thu dọn xong dùng muối hong gió cho Mạt Mạt mang đi.
Mạt Mạt ở lại Dương Thành hai ngày nữa, nên trở về thủ đô rồi, vẫn như cũ là Liên Quốc Trung và Điền Tình đi tiễn, lân này Mat Mat không khóc, vây tay chào tạm biệt.
Buổi trưa hôm sau đến thủ đô, Trang Triều Dương tới đón, Mạt Mạt xách về không ít đồ, ngồi trên xe tay cũng tê rồi.
Trang Triều Dương lái xe, Mạt Mạt mở cửa sổ ra hóng gió, liếc mắt nhìn thấy Tôn Hoa trong đám người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận