Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 987. Buồn nôn 1

Chương 987. Buồn nôn 1Chương 987. Buồn nôn 1
Buồn nôn 1
Vệ Nghiên nói: "Cắt đứt rồi."
Mạt Mạt nghĩ đến Chu Tiếu: "Chú út của cô dám cắt đứt quan hệ không chỉ là do tìm được chỗ dựa đâu, còn bởi Chu Tiếu mang thai nữa. Chú út của cô đã hoàn toàn coi tài sản của Hướng Hoa là của mình rồi."
Vệ Nghiên giật mình: "Tại sao tôi lại không nghĩ tới chuyện này nhỉ, vẫn là cô suy nghĩ rõ ràng. Nhất định là như vậy, nếu không chú út tôi sẽ không cắt đứt quan hệ như vậy đâu."
Mạt Mạt: "Cái này làm tôi nghĩ đến tích Tào Tháo nắm chặt thiên tử để ra lệnh cho chư hầu, đáng tiếc, chú út của cô không phải là Tào Tháo, cũng không có năng lực giống như Tào Tháo vậy."
Vệ Nghiên cười ha ha: "Đúng vậy, ý tưởng của chú út tôi chính là vậy đấy, cô nói rất đúng."
"Những người dưới trướng Hướng Hoa đều không phải là người hiền lành gì, tất cả mọi người đều đang tính kế với Hướng Hoa, hươu chết vào tay ai còn chưa biết đâu."
Vệ Nghiên học chuyên sâu về kinh tế, về nhà lại có Chu Dịch dạy thêm nên hiểu biết cũng nhiều hơn: "Tôi cũng không mấy lạc quan về quan hệ nội bộ của Hướng Hoa. Nói thật, bây giờ Hướng Hoa vẫn đang dương dương đắc ý, cuối cùng sẽ có một ngày anh ta phải khóc thôi."
"Được rồi, ăn cơm đi."
Chu Tiếu mang thai, là đối tượng được bảo vệ trọng điểm. Ở căng tin, Mạt Mạt còn nhìn thấy Chu Tiếu và Hướng Hoa, hai người vừa nói vừa cười, giống như những chuyện lúc trước đều là ảo giác. Cảnh tượng như vậy khiến Mạt Mạt không rét mà run.
Mạt Mạt cúi đầu, ăn cơm trong hộp cơm của mình. Hôm nay là thứ bảy nhưng lại có thêm tiết học, bắt đầu từ tuần này chiều thứ bảy cũng phải đi học.
Mạt Mạt trở lại khu giảng đường, Trang Triều Dương đã chờ ở đó!
Mạt Mạt: "Sao anh lại đến trường thế?"
"Anh đến đón em, anh đứng đợi một lúc ở cổng trường mà không thấy có mấy người đi ra hết, liên tới đây, mới biết chiều nay em vẫn còn có tiết nữa."
Mạt Mạt nói: "Là mấy môn học tăng cường nên phải thêm tiết, anh không cần chờ em đâu, một tiếng rưỡi nữa mới xong."
"Anh vào học với em luôn."
Mạt Mạt cong mắt: "Được."
Trang Triều Dương biết vợ mình rất hay nói một đằng nghĩ một nẻo, anh vẫn nên chủ động là tốt hơn.
Trang Triều Dương và Mạt Mạt ngồi ở hàng cuối cùng, Mạt Mạt không bị cận thị, nhìn rất rõ. Nhưng sau một tiết học, các bạn học deu quay đầu nhìn lại, bị giáo sư nhắc mấy lần.
Tất cả các bạn cùng lớp đều muốn xem, người đàn ông đã giày vò Hướng Hoa thảm hại như vậy là ail
Trang Triều Dương không hề có một chút phản ứng gì, đi theo vợ mình xuống lầu. Có đôi khi thật sự là oan gia ngõ hẹp, Mạt Mạt và Trang Triều Dương vừa xuống lầu, đúng lúc nhìn thấy Hướng Hoa tới đón Chu Tiếu.
Hướng Hoa đỡ Chu Tiếu, ánh mắt nhìn chằm chằm bụng Chu Tiếu, trong mắt đều mang theo ý Cười.
Mạt Mạt và Trang Triều Dương đi tới, cả Hướng Hoa và Chu Tiếu đều nhìn hai người. Trang Triều Dương và Mạt Mạt không thèm để ý đến bọn họ.
Trang Triều Dương đã đi xuống bậc thang, Hướng Hoa đột nhiên nói: "Trang Triều Dương, tôi không bị anh đả kích, có phải anh rất thất vọng không?"
Hướng Hoa muốn khoe khoang, khoe khoang năng lực của mình, khoe khoang đời này anh ta không sợ chị em Trang Triều Dương nữa. Trang Triêu lộ ra tay thì thế nào chứ, còn không phải là không làm gì được anh ta? Hướng Hoa cảm giác như được xả giận vậy.
Nhưng Trang Triều Dương không để ý đến thái độ của anh ta, lồng ngực Hướng Hoa như nghẹn lại, cục tức nghẹn ở trong ngực nhói thật đau.
Mạt Mạt và Trang Triều Dương đi xa, Mạt Mạt mới hỏi: "Tại sao đột nhiên dừng tay, em biết, nếu anh và chị gái muốn đánh ngã Hướng Hoa thì rất dễ dàng."
Trang Triều Dương: "Có người đứng ra cầu tình, còn là quan hệ cũ của ông ngoại nữa, phần ân tình này nhất định phải trả."
"Quan hệ cũ của ông ngoại sao?"
Trang Triều Dương gật đầu: "Ừ, là người của nhà họ Kỳ. Thật sự cũng làm anh bất ngờ, không nghĩ người họ Kỳ sẽ đứng ra giảng hòa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận