Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 366. Giày vò 2

Chương 366. Giày vò 2Chương 366. Giày vò 2
Hướng Húc Đông nắm chặt tay: "Bác hiểu, nhưng tại sao Tôn Hoa lại tố cáo Triêu Dương?"
Mạt Mạt châm chọc: "Vì mất cân bằng, vì ghen tị, có quá nhiều lý do để Tôn Hoa tố cáo. Bác cũng từng bị Tôn Hoa tố cáo, tuy Tôn Hoa tồi tệ nhưng phải công nhận là văn hay, không có cũng có thể viết thành có."
Những đường gân trên nắm tay của Hướng Húc Đông nổi lên, cả đời này ông sẽ không bao giờ quên đứa con trai út mà mình yêu quý đã làm ra chuyện tốt gì.
"Cháu tới tìm bác mà bác chỉ là nhân viên bị điều xuống nông thôn rèn luyện, có thể giúp được gì cho cháu chứ?"
Mạt Mạt nheo mắt lại: "Đương nhiên có thể, nguyên nhân sâu xa là do bác. Những gì bác nói hữu ích hơn những gì người khác nói, chỉ cần bác nói ra sự thật dựa trên tình hình thực tế và không để người có lòng xấu nắm lấy cơ hội tấn công, thì Triêu Dương sẽ ổn thôi."
Hướng Húc Đông cúi đầu.
Mạt Mạt không thể nhìn thấy vẻ mặt của Hướng Húc Đông, lúc này là lúc để kiểm tra xem Hướng Húc Đông có thực sự ăn năn hối lỗi hay không.
Mạt Mạt liếc nhìn đồng hồ: "Muộn nhất là trưa mai, nếu sáng mai bác không đi thì cháu sẽ phải nghĩ cách khác. Cũng muộn rôi, cháu phải vê đây, bác có một đêm để suy nghĩ kỹ."
Mạt Mạt rời đi, cô không nghe thấy Hướng Húc Đông gọi mình, Mạt Mạt thất vọng, xem ra ăn năn vẫn chưa đủ. Hướng Húc Đông muốn sám hối nhưng lại không đủ can đảm để nói ra việc mình đã làm.
Thấy Mạt Mạt đi ra, Tê Hồng nói: "Thế nào rồi?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Trưa mai sẽ biết, nếu không được thì tôi chỉ có thể tìm ông nội nuôi thôi."
Te Hồng sửng sốt, Liên Mat Mat thực sự có ông nội nuôi?
"Sao tôi chưa bao giờ nghe cô nói nhỉ?"
“Tôi có mẹ nuôi nên đương nhiên có ông nuôi rồi."
Te Hồng nghĩ đến gói đồ siêu to kia, và có ve như nhà mẹ nuôi của Mạt Mạt không đơn giản, lần này cô ấy hoàn toàn yên tâm.
Mạt Mạt và Tề Hồng đang đẩy xe thì gặp Liên Thu Hoa, Liên Thu Hoa ăn nói quái gở: "Ôi, đây không phải là vợ của doanh trưởng sao?"
Mạt Mạt dừng lại: "Xem ra chị biết Tôn Hoa đã làm gì."
Liên Thu Hoa chưa bao giờ thắng Liên Mạt Mạt, Trang Triều Dương gặp chuyện mà Liên Mạt Mạt vẫn rất bình tĩnh. Tim Liên Thu Hoa đập thình thịch: "Tôi biết hay không thì liên quan gì đến cô, dù sao tôi thấy chức vợ doanh trưởng của cô sắp mất rồi."
Mạt Mạt lạnh lùng, thật sự coi cô như đất nặn à: "Mất hay không thì tôi không biết, nhưng tôi biết nếu Trang Triều Dương xảy ra chuyện gì, khoảng thời gian tốt đẹp của chị và Tôn Hoa cũng sẽ chấm dứt."
Liên Thu Hoa hét lên: "Cô muốn làm gì?"
Mạt Mạt thấy hơi đau màng nhĩ, cô cau mày: "Đến lúc đó chị sẽ biết."
Liên Thu Hoa sợ hãi, Liên Mạt Mạt là người hoặc sẽ phớt lờ bạn, hoặc sẽ giết bạn, đây là điều cô ta nhận ra sau khi đối phó với Liên Mạt Mạt.
Liên Thu Hoa hối hận rồi, tại sao lúc đó cô ta không ngăn Tôn Hoa làm chuyện ngu ngốc chứ, tất cả là tại Cảnh Tinh Tinh, nếu Liên Mạt Mạt thực sự trả thù, cô ta sẽ đẩy nó sang người Cảnh Tinh Tinh.
Liên Thu Hoa không dám đối mặt với Mạt Mạt nữa, bỏ chạy như một làn khói.
Tê Hồng ngẩn ra: "Vừa rồi cô ta rất kiêu ngạo mà, sao lại chạy trốn rồi?"
"Sơ đấy."
Tề Hồng tò mò hỏi: "Cô định làm gì Tôn Hoa?"
Mạt Mạt: "Tất nhiên là gậy ông đập lưng ông, tôi chỉ giỏi làm thế thôi, thích có thù tất báo. Chờ Triều Dương không sao, tôi cũng sẽ cho Tôn Hoa nếm thử."
Tề Hồng khó hiểu: "Sao không báo thù anh ta luôn bây giờ?"
Mạt Mạt chế nhạo: "Chắc chắn Liên Thu Hoa quay về sẽ nói với Tôn Hoa những gì tôi đã nói, để anh ta chịu đựng giày vò vài ngày trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận