Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 701. Là Cô 1

Chương 701. Là Cô 1Chương 701. Là Cô 1
Mạt Mạt nhận lấy tờ giấy ghi địa chỉ, địa chỉ ở gần đại viện, hơn nữa địa điểm Mạt Mạt còn rất quen thuộc, cách tiệm thực phẩm phụ trước mặt không xa.
Trang Triều Dương nhìn một cái, nhíu mày hỏi,"Ông lão nói tên là gì không?"
Chiến sĩ,"Ngại quá, quên hỏi rồi, ông ấy nói họ Hướng, chỉ để lại họ, nói hai người sẽ biết."
Mạt Mạt kinh ngạc, Hướng Húc Đông đến đây rồi, chẳng trách lúc An An đi, Hướng Húc Đông không hề buồn, hóa ra là có dự định từ trước.
Mạt Mạt nhìn thời gian, thời gian cũng không còn sớm nữa, hôm nay thôi vậy, đợi ngày mai thì đi xem thế nào.
Trang Triều Dương chỉ có hai ngày phép, sáng mai ăn sáng xong là phải đi rồi.
Quân khu thủ đô không ở trong thành phố, cách đại viện rất xa, không giống như quân khu mới ở cạnh nhau, buổi trưa Trang Triều Dương còn có thể về ăn cơm.
Giờ mỗi tháng Trang Triều Dương có thể về nhà hai ngày là tốt lắm rồi.
Trang Triều Dương đi xa, các con cũng hơi quen rồi, đám trẻ con tuy nhớ cha nhưng không có cha đe nẹt, cuộc sống càng thoải mái hơn, quay qua quay lại là quên luôn ông cha.
Mạt Mạt nhìn tụi nó ban nãy vẫn còn như sinh ly tử biệt mà cạn lời, giờ thì hay rôi, giờ đùa nghịch khắp nhà, cô nhíu mày,"Đừng quậy nữa, nhanh đi thay quần áo đi, mấy đứa có đi thăm ông Hướng không?"
Tùng Nhân và An An lập tức ngừng lại, không đùa nghịch nữa, về phòng thay quần áo.
Địa chỉ Hướng Húc Đông để lại rất gần, ra khỏi đại viện không đến mười phút là đến một con ngõ, đi thêm ba mươi mét nữa là tới một căn nhà nhỏ.
Vân Kiến đi gõ cửa, cửa mở ra quả nhiên là Hướng Húc Đông, Hướng Húc Đông mặc quần áo kiểu Tôn Trung Sơn tương đối mới, tóc cắt ngắn, râu cũng cạo sạch, Mạt Mạt hơi ngạc nhiên, dường như nhìn thấy chủ nhiệm Hướng mười năm trước.
Hướng Húc Đông đã kéo tay An An, đưa An An vào trong, Mạt Mạt đi theo.
Căn nhà nhỏ là nhà tứ hợp viện điển hình, nhà không lớn lắm, điểm sáng trong nhà chính là một cái cây, tán cây rất lớn, dưới gốc cây còn có bàn ghế đá.
Nhà tứ hợp viện này được bảo tồn rất tốt, vừa nhìn đã biết là nhà riêng.
Mạt Mạt đi theo vào nhà, trong nhà toàn là đồ gỗ thật, màu sắc không nặng nề lắm, không khiến người ta cảm thấy áp lực.
Hướng Húc Đông đã lấy đồ ăn ra đặt lên bàn trà, đưa cho An An, ngồi bên cạnh An An, nhìn mấy đứa trẻ ăn.
Mat Mạt ngồi xuống,"Nhà này cha mua ạ?" Ảnh mat của Hướng Húc Đông từ trên người An An ngẩng lên, cười nói,'Căn nhà nhỏ này của cha thế nào?”
Ngữ khí của Hướng Húc Đông tỏ ra hài lòng, có chút đắc ý mắt nhìn của ông ấy.
Mạt Mạt khen ngợi,'Quả thực rất được, cha tốn bao nhiêu tiền?"
Hướng Húc Đông giơ hai ngón tay ra,"Hai nghìn."
Mạt Mạt biết giá sẽ không thấp, nhưng giá này là cao, phải biết là quân khu cách xa trung tâm thành phố, ở thời đại này, cái giá này có thể mua được một căn nhà không tệ trong trung tâm thành phố rồi.
Hướng Húc Đông cũng biết bản thân mua với giá cao, mắt nhìn An An, nhưng ông ấy muốn ở gần cháu một chút, chủ nhà trước đó vốn không muốn bán, ông ấy ở trong thành phố xem được một căn nhà cho chủ trước, ông ấy bù thêm tiền thì chủ nhà mới đồng ý bán.
Mạt Mạt không hỏi tiếp việc mua bán nữa, nhìn Hướng Húc Đông,"Không phải cha đem hết tiền đi mua nhà chứ!”
Hướng Húc Đông khoát tay,'Do Tiền Dịch Tín nên đơn vị đưa cha ít bồi thường, cha không cần nhà, đơn vị làm tròn lên nên bồi thường bốn nghìn đồng, cha còn có không ít tiền."
Mạt Mạt kinh ngạc, cô biết sẽ có bồi thường, nhưng không ngờ bồi thường bốn nghìn, xem ra Tiền Dịch Tín ở giữa đã tốn không ít sức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận