Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1272. Đánh đôi 2

Chương 1272. Đánh đôi 2Chương 1272. Đánh đôi 2
Trang Triều Dương bĩu môi: "Ai thèm làm bạn với Đổng Hàng chứ!"
Mạt Mạt bật cười, Trang Triều Dương chỉ khi ở trước mặt Đổng Hàng mới có thể nói những lời ngược với lòng mình như thế, thật ra trong lòng anh, đều đã công nhận đối phương rồi.
Mạt Mạt ăn quýt mà Trang Triều Dương đưa tới, nhìn đồng hồ: "Thời gian không còn sớm nữa, nấu cơm thôi!”
Trang Triều Dương đứng dậy: "Được."
Tùng Nhân nhìn cha mẹ đến nhà bếp, ánh mắt nhìn về phía trên lầu, thực tình lo lắng thay cho hai đứa em trai, tại nhà bọn họ, chỉ có một mình mẹ ra tay, nhưng nhìn nhà hai đứa sinh đôi, là đánh đôi đó.
Tùng Nhân vừa nước mắt đồng tình thay cho cái mông của hai đứa sinh đôi, vừa so sánh, vẫn là cha mẹ nhà mình tốt.
Nửa tiếng sau, Y Y đến thay cho Trang Triều Dương, anh ra ngoài nói chuyện phiếm với Đổng Hàng.
Mạt Mạt đặt thịt viên vào trong đĩa hấp: "Hai đứa sinh đôi thế nào rồi?"
Y Y rửa tay: "Hai thằng nhóc da dày, không sao đâu, lát nữa là được."
Mạt Mạt: "Nhìn dáng vẻ mười phần kinh nghiệm của cậu, đánh bọn nó không ít hả?" YY: "Hai thăng nhóc này quá nghịch, đánh mà còn lật cả trời rồi, nếu như không đánh thì có mà chọc thủng cả trời à?"
Mạt Mạt không phản bác được, quả thực hai đứa sinh đôi này là đứa trẻ con nghịch nhất mà Mạt Mạt từng gặp, ngay mới tối qua, cô đang kiên trì giảng giải cho hai đứa sinh đôi và Tùng Nhân công lao vĩ đại của bọn họ, cô cũng ngứa tay muốn đánh người rồi.
Sau đó Y Y ao ước nói: "Vẫn là nhà cậu đỡ lo, tớ đố ky muốn chết rồi."
Mạt Mạt: "Tùng Nhân cũng nghịch lắm."
Y Y: "Tớ cũng không nhìn thấy nghịch, tớ chỉ thấy Tùng Nhân trông hai đứa em, giúp đỡ cậu làm việc nhà, bây giờ còn lợi hại hơn, còn tự lực cánh sinh trợ giúp chi phí trong nhà, hai đứa sinh đôi nhà tớ nếu như bằng một nửa của Tùng Nhân, tớ cũng thoả mãn rồi."
Mạt Mạt nghe lời của Y Y, ưu điểm của Tùng Nhân bị phóng đại rồi, khỏi phải nói, Tùng Nhân thật đúng là một đứa bé hiểu chuyện.
Mạt Mạt nhìn dáng vẻ Y Y đang bóp rau đến chết, khoé miệng giãn ra, vẫn là không đề cập đến chuyện con cái nữa, hỏi: "Công việc của cậu thế nào?"
YY: "Được phân đến bệnh viện quân y ở Dương Thành, bác sĩ ngoại khoa, tiền lương mỗi tháng là 62 đồng, công việc cũng không tệ lắm, cậu thì sao, anh họ cậu trả lương thế nào?"
Mat Mạt cũng không giấu diem YY cô ấy nghe vậy: "Tiên lương cao như vậy, thảo nào tất cả mọi người đều mòn cả não muốn vào công ty đầu tư ở bên ngoài, lúc đầu tớ còn dương dương đắc ý về tiền lương của mình cơ, bây giờ cũng chẳng là gì rồi."
Mạt Mạt: "Tình hình của tớ khác, tớ đã thực tập nhiều năm ở công ty của anh họ, lại phụ trách tình hình bên này, di nhiên là cao hơn một chút, thật ra phần lớn tiền lương và đơn vị hành chính sự nghiệp cũng không có gì khác biệt, chỉ là phúc lợi khá hơn một chút."
YY "Khá hơn chút cũng là được rồi."
Y Y và Mạt Mạt trò chuyện về công việc, lại nói đến cha Tiền, ông ấy đã về hưu rồi, cuộc sống hàng ngày vô cùng hài lòng, nhắc đến nhà họ Liễu bây giờ hạnh phúc, từ đáy lòng Y Y cảm tạ Mạt Mạt, năm đó nếu không phải cô ta đối phó với Mạt Mạt, nhà cô ấy nhất định đã có tình cảnh khác, nói không chừng còn chạm mặt Đổng Hàng nữa.
Mạt Mạt nhớ lại năm Y Y mười sáu tuổi, kiêu ngạo lại khó tính, cảm khái mười phần, thời gian thật nhanh, mười mấy năm đã trôi qua rồi.
Buổi trưa nấu xong đồ ăn, hai đứa sinh đôi mới ôm mông đi xuống dưới lầu, cũng không ngồi ăn, hai đứa đều đứng.
Mạt Mạt nghe Y Y nói, đây là nghe cảm nghĩ của hai đứa sinh đôi nên mới hạ thủ lưu tình, nếu không nhất định đánh hai đứa sinh đôi mông phải nở hoa.
Sau khi ăn cơm trưa, Trang Trieu Dương phải về quân đồn, Đổng Hàng cũng vội vàng đi theo, buổi tối không trở lại.
Y Y đợi Đổng Hàng đi rồi: "Không trở lại mới tốt, hai chúng ta đi dạo phố, phải rồi, cậu đã xin nghỉ hai ngày rồi, ngày mai không đi làm có được không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận