Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1397. Nuôi Dưỡng 1

Chương 1397. Nuôi Dưỡng 1Chương 1397. Nuôi Dưỡng 1
Tân Viên cách công ty khá là gần, cũng không cần lái xe, đi bộ năm phút là tới.
Người ở Tân Viên không đông, buổi trưa cũng không có nhiều người đến ăn canh, buổi tối mới là lúc đông nhất, buổi trưa vẫn còn rất nhiều bàn trống, chọn một chỗ gần cửa sổ, gọi món canh tẩm bổ phù hợp cho Mễ Mễ, rồi lại gọi thêm hai món ăn, vậy là đủ rồi.
Lúc đợi đồ ăn, Mạt Mạt uống trà hỏi,'Bộ phim còn bao lâu nữa thì đóng máy?”
Thẩm Triết,'Mấy hôm trước anh tới một chuyến, chí ít cũng phải một tháng nữa mới đóng máy, đợi xử lý hậu kì, ít nhất cũng phải đến tháng sáu mới công chiếu."
Mạt Mạt nhấp một ngụm trà,'Kéo dài đến tháng sáu cũng tốt, tránh cho chịu ảnh hưởng bởi phim võ thuật”
Thị trường phim anh cũng chưa có xảy ra thay đổi gì, bộ phim nổi tiếng nhất vẫn là bộ phim công chiếu năm nay, hiện giờ đã cách lúc mới công chiếu mấy tháng rồi, mà sự nhiệt tình của Mạt Mạt vẫn không giảm sút, rạp chiếu phim vẫn còn đang chiếu.
Bộ phim này là kì tích phòng vé, nhiệt độ vẫn sẽ còn tiếp tục.
Thẩm Triết,"Nhắc đến bộ phim này, nhà em đi xem chưa?” Mat Mat lắc dau "Mii không có thời gian, anh xem chưa?”
Thẩm Triết,Anh cũng muốn đi xem, nhưng một mình anh đi xem phim thì hơi ngại, nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn là thôi vậy, anh đợi chiếu trên tivi, xem trên tivi cũng như vậy thôi."
Mạt Mạt cười,"Thế thì phải đợi lâu lắm."
Lúc này đồ ăn cũng lên rồi, Mạt Mạt xới cơm cho Mễ Mễ, thấy Mễ Mễ cứ nhìn ra ngoài đường,'Mễ Mễ đừng nhìn nữa, ăn cơm thôi."
Đầu ngón tay của Mễ Mễ trắng bệch, cô bé dường như nhìn thấy mẹ, cách xưng hô mẹ này đối với cô bé không hề ấm áp mà chỉ có sự sợ hãi.
Mạt Mạt chú ý đến gò má trắng bệch của Mễ Mễ, kéo tay Mễ Mễ,"Cháu làm sao thế? Khó chịu ở đâu à?”
Mễ Mễ lén nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ người đi lại rất đông, không nhìn thấy bóng hình của mẹ nữa, ban nãy nhất định là cô bé nhìn nhầm rồi, sắc mặt tốt hơn một chút,"Cháu không sao cô ạ."
Mạt Mạt chú ý đến động tác của Mễ Mễ, nhìn ra ngoài cửa sổ, không nhìn thấy gi cả, lúc quay đầu lại thì Mễ Mễ đã cúi đầu ăn cơm rồi.
Mat Mat cảm thấy Mễ Mễ có chuyện giấu diếm cô, cô cũng không ép Mễ Mễ nói, đứa bé này cực mẫn cảm, cô có thời gian đợi bé kể chuyện.
Trở về công ty Mạt Mạt mới chú ý đến, Kỳ Kỳ hôm nay lại không chặn cô lại nữa, một tuần Mạt Mat không đi làm, vẫn chưa biết tình hình của nhà họ Kỳ nữa.
Mạt Mạt hỏi Thẩm Triết, Thẩm Triết lại biết được không ít chuyện, kể từ lúc họp xong, Kỳ Dung bước ra ánh sáng, bắt đầu chính diện đối chọi với nhà họ Kỳ thì Phạm Đông cũng tham dự vào, ba công ty giờ loạn một nùi.
Mạt Mạt vui vẻ, nói như vậy thì Kỳ Kỳ sẽ không đến dính lấy cô nữa, quả thực quá tốt rồi.
Mạt Mạt đưa Mễ Mễ về nhà, đồng chí trực ban chặn xe lại,"Chị dâu, có hai vị dưới quê đến tìm chị, đợi ở cổng cả buổi rồi."
Mạt Mạt không hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao, cô chẳng quen ai dưới quê ở đây cả, sao lại có người dưới quê tới tìm cô,"Cậu xác nhận là tới tìm tôi, không tìm nhầm người?"
Đồng chí cảnh vệ,"Không sai được đâu, người đang ở bên trong."
Mat Mạt mở cửa xe, "Tôi theo cậu vào xem."
Đồng chí cảnh vệ,"Được."
Mạt Mạt xuống xe, Mễ Mễ cũng muốn xuống, Mạt Mạt nói: "Cô vào một lát là quay lại, ở trong xe đợi cô."
Mễ Mễ không thích ở trong không gian kín, nhưng Mạt Mạt đã lên tiếng rồi, chỉ đành ngoan ngoãn ngồi đợi.
Mạt Mạt thấy mặt Mễ Mễ lại trắng bệch, mở cửa xe,'Được rồi, đi cùng cô vào đó." Me Mê vui mừng ngang đầu, nhanh nhẹn xuống xe, ngoan ngoãn kéo tay Mạt Mạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận