Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 238. Em lợi hại thật đấy, Liên Mạt Mạt! 2

Chương 238. Em lợi hại thật đấy, Liên Mạt Mạt! 2Chương 238. Em lợi hại thật đấy, Liên Mạt Mạt! 2
Mạt Mạt thong thả cất thư, bước lên một bước,"Ngô Gia Gia, cô là quân nhân, hẳn phải biết, hai người yêu đương, phải ký báo cáo yêu đương, như vậy căn cứ theo những øì cô nói, các người 0 bên nhau mấy năm, báo cáo yêu đương nhất định đã ký, trong tòa nhà có điện thoại, chúng ta hãy chứng thực, trực tiếp gọi cho đoàn mấy người, như thế nào?”
Con ngươi Ngô Gia Gia co lại, nếu gọi điện thì cô ta sẽ xong đời, "Tôi, tôi chưa ký báo cáo."
Mat Mạt cười nhạo,"Vậy thẩm tra chính trị của quân đoàn mấy người không đủ tiêu chuẩn, đây là chuyện lớn đấy!"
Thanh âm Ngô Gia Gia có chút run rẩy,"Không có chuyện đó, không có chuyện đó."
"Hả? Trong đoàn không có vấn đề, vậy là vấn đề của cô ư?"
Lời nói Ngô Gia Gia đã không còn mạch lạc,'Không phải tôi, tôi, cũng không phải, dù sao đều không phải."
Mat Mat khẽ cười,'Cô không nói rõ được thì để tôi thay cô nói, cô với Trang Triều Dương vốn không phải yêu đương, cho nên không có báo cáo yêu đương, cô biết rõ tôi mới là đối tượng của anh ấy, lại chạy tới trả đũa, ngoài coi trọng chức vị và tài sản của Trang Trieu Dương, còn có ngôi nhà mà nhà họ Ngô các cô nhớ thương nhiều năm không cam tâm cuối cùng nó trở thành bọt nước."
Ngô Gia Gia hoảng sợ nhìn Mạt Mạt, tất cả những øì cô nói đều đúng.
Mạt Mạt mân mê bờ môi,"Cô vu hãm tôi, ác độc muốn phá hỏng thanh danh của tôi, đã không còn xứng mặc quân trang nữa, cô làm dơ nhân cách của quân nhân, tôi muốn khiếu nại đoàn của cô."
Tiền đồ của Ngô Gia Gia đang rất tốt, không thể hủy như thế được, hô to"Không, cô không thể, cô không thể làm như vậy."
"Lúc cô vu hãm tôi, sao không nghĩ tới sẽ có tình huống như hiện giờ, Ngô Gia Gia, phạm sai lầm thì sẽ phải trả giá đắt."
Ngô Gia Gia muốn kéo Mạt Mạt, Mạt Mạt còn không kịp phản ứng, Trang Triều Dương đang ở bên ngoài đã vọt vào, kéo Mạt Mạt bảo vệ ở sau lưng.
Ngô Gia Gia ngơ ngác nhìn Trang Triều Dương, trong mắt có ánh sáng,"Triều Dương, em không nên bị ma quỷ ám ảnh mà nghe lời cô, em sai rồi, anh kêu Liên Mạt Mạt bỏ qua cho em đi, tiền đồ của em không thể bị hủy được."
Mạt Mạt đưa tay nhéo lưng Trang Triều Dương, mặc dù cô cho Ngô Mẫn một bài học nhưng trong lòng vẫn ấm ức, dựa vào cái gì cô phải giải quyết hoa đào nát của Trang Triều Dương, chọc phiền toái lớn như vậy cho cô.
Trang Triều Dương cảm nhận được oán khí của Mat Mat khí thể trên người càng am trâm, con ngươi Trang Triều Dương thật dọa người, Ngô Mẫn đã sớm chạy mất, Ngô Gia Gia cảm giác hít thở không thông, cũng quay người bỏ chạy.
Mat Mạt,"..."
Trang Triều Dương thật trâu bò, không nói một chữ mà đã giải quyết xong, cảnh giới này cô không đạt được rồi.
Chân tướng đã rõ ràng, tất cả mọi người giải tán, mấy người khi nãy nói lời không hay rốt cuộc xin lỗi Mat Mat"Do chúng tôi hiểu lầm, xin cô đừng để trong lòng, đối tượng của cô không tệ, nhưng sau này nên chú ý một chút, có rất nhiều phụ nữ xấu đấy."
Chủ nhiệm Triệu và chủ nhiệm Lý đi tới, chủ nhiệm Lý đánh giá Trang Triều Dương, hơi không chào đón,"Mạt Mạt giải quyết xong rồi, cậu tới đây làm gì?”
Trang Triều Dương thu liễm khí thế trên người, mất tự nhiên ho khan một tiếng, anh sao có thể nói, lúc Mạt Mạt xuống lầu thì anh đã đến, là chị anh muốn xem Mạt Mạt sẽ xử lý như thế nào, sống chết kéo anh lại không cho anh tiến lên, sau đó cô nhóc này quá lợi hại, anh nhìn đến nhập thần, vẫn là do chị anh đẩy anh một cái, anh mới phản ứng được.
Trang Triều Lộ đi tới,"Mạt Mạt, lợi hại, có phong thái năm đó của chị."
Mạt Mạt nghe lời này, lượng tin tức giống như có chút lớn,"Chị Triều Lộ năm đó cũng chiến thắng hoa đào nát sao?”
Trang Triều Lộ cười thay em trai mình giải thích,"Chị tin tưởng em có thể xử lý tốt, Triều Dương xuất hiện trái lại sẽ hấp dẫn sự chú ý, cho nên mới không bước ra."
Sắc mặt chủ nhiệm Lý khá hơn một chút, hỏi Mạt Mạt,"Mẹ cháu biết cháu yêu đương không?"
Mạt Mạt gật đầu nhẹ đến mức gần như không thể nhìn thấy,'Biết một chút."
Khóe miệng Chủ nhiệm Lý giật giật,"Vậy chính là không biết đúng không?"
Mat Mạt le lưỡi,"Cháu sẽ nói mà."
Chủ nhiệm Lý lúc này mới yên tâm,"Ừm, vậy bác đi làm việc đây."
Chủ nhiệm Triệu cũng nói: "Bác cũng trở về đây."
"Vậy được, chủ nhiệm lát nữa cháu sẽ về."
Bạn cần đăng nhập để bình luận