Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1105. Hỏa Khí 1

Chương 1105. Hỏa Khí 1Chương 1105. Hỏa Khí 1
Vẻ mặt Thẩm Triết nghiêm túc/Anh không có ý kiến gì với Trịnh Đình Đình, nhưng không thích hai người anh trai của cô ấy lắm, anh biết anh trai của Trịnh Đình Đình hi vọng cô ấy sau này không bị bắt nạt, nhưng bên phía nhà anh đã đảm bảo, bên đó vẫn không chịu tin tưởng, lần này lại còn yêu cầu Vân Kiến và Trịnh Đình Đình chia tay, mưa to còn bắt Vân Kiến đứng dưới sân đầm mưa, Vân Kiến về thì đổ bệnh luôn, ông nội tức giận rồi."
Mạt Mạt,"Chuyện này thực sự em không biết, Vân Kiến không sao chứ?"
Thẩm Triết lạnh mặt,'Sao lại không làm sao, nằm viện một tuần đó! Nhưng mà bây giờ không sao rồi, đã xuất viện rồi, đang ở nhà đó!"
Mạt Mạt lo lắng,"Từ nhỏ sức khỏe Vân Kiến đã rất tốt, rất ít khi ốm bệnh, trong ấn tượng của em, ốm mấy lần cũng chỉ là cảm cúm, không quá hai ngày là khỏi, lần này đứng trong mưa bao nhiêu lâu mới có thể ốm thành như vậy chứ?"
Thẩm Triết hu lạnh một tiếng "Dầm mưa lớn cả hai tiếng liền, sức khỏe có trâu bò như nào cũng chẳng chịu nổi giày vò như thế, Vân Kiến và Vân Bình từ nhỏ không ở bên cạnh ông nội, hai đứa nó là cục cưng cục vàng của ông nội, lần này bị ốm, ông nội tức giận lắm."
Mạt Mạt tưởng tượng đến khuôn mặt nghiêm túc của Thẩm Khôn, ông lão đã tức giận rồi, lần này sự việc đã trở nên nghiêm trọng, tuy nhiên đổi thành nhà ai cũng sẽ tức giận như vậy thôi.
Từ Tết đến giờ Vân Kiến vẫn luôn thể hiện thành ý, giấy cam kết cũng đã viết rồi, thề thốt cũng thề rồi, ông cậu vì chuyện hôn sự của cháu còn đích thân sai Thẩm Triết đi một chuyến, đây đã là cực kì coi trọng rồi, nếu không phải từ khi bà ngoại mất, sức khỏe ông cụ không còn được như trước thì ông cụ cũng đã tự mình đi rồi!
Nhà họ Thẩm không để ý đến dòng dõi, nhưng bị làm khó dễ như vậy, Thẩm Khôn vì cháu nội mà nhẫn nhịn, nhưng hiện giờ đã chạm vào giới hạn của ông, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Thẩm Triết, được lắm, hai anh trai của Trịnh Đình Đình lần này đã quá đáng quá rồi.
Mạt Mạt hỏi,"Trịnh Đình Đình thì sao? Cô ấy có phản ứng gì?"
Thẩm Triết nghe thấy tên Trịnh Đình Đình thì sắc mặt tốt hơn một chút,/"Anh không giận cá chém thớt, Trịnh Đình Đình bị anh trai của cô ấy nhốt lại, sau đó thoát được khỏi dây trói thì gọi người đưa Vân Kiến đi bệnh viện."
Mạt Mạt nghe vậy, cũng coi như là tốt, cô chỉ sợ Trịnh Đình Đình thỏa hiệp, không quan tâm đến Vân Kiến, nếu như thực sự như vậy, Vân Kiến sẽ đau lòng chết mất thôi.
Mạt Mạt phát hiện ra, Vân Kiến giống như cậu Miêu Niệm, thích một người thì người đó chính là người duy nhất trong kiếp này. Vân Kiến là người thông minh, kiêu ngạo như vậy, nhan nhịn co tình làm khó dễ, cũng là trong lòng để tâm đến Trịnh Đình Đình. Trịnh Đình Đình lại để tâm đến các anh trai, cảm kích các anh đã nuôi lớn cô ấy, Vân Kiến nhẫn nhịn việc bị làm khó dễ cũng là vì tôn trọng các anh trai của Trịnh Đình Đình.
Mạt Mat lại hỏi "Mấy anh trai của Trịnh Đình Đình thì sao?”
Thẩm Triết hu một tiếng,"Biết là gây họa rồi, lần này thì bình tĩnh rồi, đáng tiếc ông nội đang tức giận, không gặp, đến Trịnh Đình Đình cũng không cho Vân Kiến gặp."
Mạt Mạt,"Ông cậu trông hả anh?"
Thẩm Triết gật đầu,'Ừ, bây giờ Vân Kiến đi đến đâu thì ông nội đi theo đến đấy, thông báo cho bảo vệ không cho Trịnh Đình Đình vào nhà, cũng rút luôn cả dây điện thoại trong nhà, phía trường học cũng đã xin nghỉ phép cho Vân Kiến rồi. Vân Kiến cứ nằng nặc đòi đi học, ông nội nói, đầu óc cháu từ lâu đã học xong hết rồi, còn càm ràm nữa ông xin nghỉ phép nửa năm luôn, như vậy Vân Kiến liền ngoan ngoãn, giờ vật vờ ở nhà đó!"
Mat Mạt,"..."
Vân Kiến hoàn toàn thua ông cậu rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận