Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 836. Diệt anh ta 2

Chương 836. Diệt anh ta 2Chương 836. Diệt anh ta 2
Diệt anh ta 2
Vệ Nghiên nói: "Nhà chú út cho rằng chúng tôi đã cướp đi những thứ mà đáng lẽ ra họ nhận được, vậy nên đương nhiên sẽ hận chúng tôi. Thực ra thì bọn họ cũng không dám đụng tới mấy chú khác, chẳng qua là ức hiếp chúng tôi ở đây một thân một mình thôi."
"Chú Chu với dì Thẩm không về à?"
Vệ Nghiên lắc đầu: "Chu Dịch không cho bọn họ quay về, anh ấy nói anh ấy có thể xử lý được."
Mạt Mạt thầm cảm thấy đáng tiếc, đã nhiều năm rồi cô không được gặp chú Chu và dì Thẩm.
Vệ Nghiên không giống mấy tháng trước, mỗi ngày đều cau mày mày, hiện tại mỗi ngày đều rất vui vẻ.
Mà Chu Tiếu cũng ghi hận với Mạt Mạt, mỗi lần gặp mặt đều trợn mắt liếc xéo.
Không biết có phải Hướng Hoa bị Chu Tiếu ảnh hưởng hay không, hay là oán hận trong lòng tích tụ đã lâu rốt cục không muốn nhịn nữa, hoặc là cho rằng các mối quan hệ của mình đã có, con đường đã có, không nhượng bộ Mạt Mạt nữa.
Bàng Linh lạnh mặt: "Hướng Hoa có thái độ gì vậy? Vừa rồi đạp xe suýt đâm vào chúng ta! Một câu xin lỗi cũng không có, mà Chu Tiếu còn thị uy cười nhạo." Mat Mat cười lạnh một tiếng: "Cho dù Hướng Hoa có thay đổi bề ngoài thì bản chất cũng không thay đổi. Bây giờ anh ta không còn sợ chúng ta nữa, người ta quan hệ rộng, đương nhiên không cần ăn nói khép nép nữa."
"Quan hệ thì cũng là dựa vào người khác, cho rằng có mấy đồng tiền thối là ngon lắm à. Có mấy người có nhiều tiên cũng không ngông cuồng giống như anh ta vậy, để cháu chờ xem kết cục của anh ta thế nào."
"Được rồi, tức giận với loại người này không đáng đâu. Đi thôi, đi trễ là không kịp xe buýt đâu."
"Dạ."
Mạt Mạt ở bên này không thèm để ý đến Hướng Hoa, nhưng Hướng Hoa quá kiêu căng, dáng vẻ cao ngạo kia làm cho người ta đỏ mắt, cũng cản đường người khác.
Ngày hôm sau Mạt Mạt đi học, vừa mới vào trường liền nhìn thấy Hướng Hoa bị bắt đi.
Bàng Linh ngây người: "Bi báo ứng nhanh như vậy à?"
Mạt Mạt thấy trên mặt Hướng Hoa có chút bối rối nhưng bình tĩnh lại rất nhanh. Mạt Mạt dời mắt nhìn ra mấy người xung quanh, Hướng Hoa bị bắt đi, Mạt Mạt thấy trong số người vây xem có người chạy đi, đây là đi báo tin rồi.
Bàng Linh nhướng mày: "Mo út xin nghỉ giúp cháu với, cháu về cục hỏi thăm một chút." Mat Mat kéo Bàng Linh lại: "Không cân hỏi đâu, mợ đoán là có người đỏ mắt nên tố cáo Hướng Hoa ấy mà. Loại tố cáo này không đáng kể đâu, đến buổi chiều là Hướng Hoa có thể được thả rồi."
"A, mợ út, sao mợ biết chiều nay là anh ta được thả rồi?"
Mạt Mạt nói: "Bởi vì Hướng Hoa không ngốc, tất cả việc làm ăn của anh ta đều là làm chung với người ta, không có việc nào do chính tay anh ta làm cả. Hơn nữa người mà anh ta lôi kéo vào đều người là có quan hệ, Hướng Hoa xây dựng một mạng lưới quan hệ, mà anh ta chính là trung tâm của mạng lưới này."
Bàng Linh hừ một tiếng: "Cho nên Hướng Hoa không thể xảy ra chuyện, đương nhiên sẽ có người đi bảo vệ anh ta."
"Cháu nói đúng rồi, chính là như vậy đấy. Hướng Hoa sẽ không bị sao hết, thực ra anh ta làm như vậy là rất thông minh, đáng tiếc đây cũng là nhược điểm trí mạng của anh ta."
Bàng Linh hỏi: "Tại sao?"
Khóe miệng Mạt Mạt cong lên: "Rất đơn giản, mạng lưới quan hệ càng phức tạp thì tức là các nhóm lợi ích càng nhiều. Lúc này phần lợi ích liên quan còn nhỏ, chờ cho khối tài sản liên quan trở nên khổng lồ, các nhóm quan hệ sẽ bị phân hóa nhanh chóng. Chỉ cần một ngoại lực tác động vào sẽ làm rối loạn trận tuyến của một phương, sẽ làm cho mạng lưới quan hệ này sụp đổ. Mạng lưới quan hệ khổng lồ này nhìn như có năng lực cực lớn, nhưng thực ra cũng vô cùng mong manh."
Bàng Linh nghe mà cứng lưỡi, ánh mắt đảo quanh trên người Mạt Mạt: "Đột nhiên cháu lại thấy hơi đồng tình với Hướng Hoa."
Mạt Mạt không hiểu: "Cháu đồng tình với anh ta?"
"Đồng tình với chỉ số thông minh của anh ta. Đây là mợ út còn chưa học kinh tế đấy, chứ nếu học kinh tế thì chỉ mất có mấy phút đã diệt được anh ta rồi."
Mạt Mạt vừa nói chữ "mợ" ra khỏi miệng, phía sau đã truyền đến một giọng nói vang vang: "Tôi cũng nghĩ thế. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận