Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 197. Ôi, đây không phải là

Chương 197. Ôi, đây không phải làChương 197. Ôi, đây không phải là
sinh viên đại học tương lai sao? 1
Ôi, đây không phải là sinh viên đại học tương lai sao? 1
Trong thời gian Mạt Mạt nấu cơm, Chu Dịch và cặp song sinh giao thủ qua vài lần. Cặp song sinh phải chật vật ứng đối, cũng may mà hai đứa đã từng trải qua cạm bẫy của anh Triều Dương, ý thức đề phòng tăng lên không ít, nếu không thật sự sẽ mắc bẫy khi Chu Dịch nói chuyện.
Châu Dịch uống nước: "Hai cậu cũng không tệ đấy."
Trên trán cặp song sinh đã toát hết mồ hôi hôi, tên này chính là người khẩu phật tâm xà, trong nụ cười giấu gươm đao, thiếu chút nữa, thiếu chút nữa đã làm bại lộ tin tức của chị gái rồi.
Chu Dịch cười khẽ: "Hai cậu đừng có căng thẳng như thế, chúng ta chỉ là đang nói chuyện phiếm thôi mà, chú Liên dạy các cậu rất tốt đấy."
Mạt Mạt ở trong phòng bếp gọi dọn bàn, cặp song sinh rốt cục không cần phải đối mặt với Chu Dịch nữa, vội vàng tranh nhau giúp Mạt Mạt bưng sủi cảo.
Chu Dịch ăn cơm trưa xong liền rời đi, cặp song sinh chờ Chu Dịch đi rồi, vây quanh Mạt Mạt: "Chị, Chu Dịch có ý đồ với chị."
"Lợi hại quá, cái này mà hai đứa cũng nhìn ra được à?”
"Chị, chị đang hoài nghi chỉ số thông minh của bọn em à? Cái gã Chu Dịch này căn bản không thèm che giấu ý đồ của anh ta đấy biết không?"
"Nhưng mà anh ta cũng không nói rõ ràng, chị cũng không thể trực tiếp đuổi anh ta ra khỏi nhà được, quan hệ giữa hai nhà chúng ta vẫn còn đó mài!"
Cặp song sinh nghĩ cũng đúng, lúc này anh Triều Dương đã gặp phải đối thủ rồi: "Chị, bọn em không thích Chu Dịch, nói chuyện với anh ta quá mệt mỏi, vẫn là anh Triều Dương tốt hơn. Cho dù thực sự trong lòng có ý đồ gì đó cũng sẽ không ở trước mặt người thân chơi mấy trò thăm dò như thế. Nhưng mà Chu Dịch thì khác, trong lời nói vẫn luôn mang theo ý thăm dò."
Mạt Mạt lại có thể hiểu được thói quen của Chu Dịch: "Đây là do từ nhỏ Chu Dịch đã phải sống trong cuộc sống như thế rồi, đã trở thành thói quen khắc sâu đến tận xương tủy, khó thay đổi lắm."
Thanh Nghĩa đồng tình với cuộc sống quá mệt mỏi của Chu Dịch: "Ba nói rất đúng, quả nhiên nhà họ Chu quá nhiều thị phi."
Mạt Mạt cười mắng: "Được rồi, đừng có cảm khái nữa, chiều nay hai đứa có muốn đi với chị đến cửa hàng bách hóa mua quà không?”
Cặp song sinh nhảy lên: "Đi, tất nhiên là đi rồi."
Cho dù cuộc sống có gian nan đến cỡ nào thì cuộc sống cũng vẫn phải trôi qua như trước, cha của Tiền Y Y đã có tin tức, bị chuyển xuống, nhưng cụ thể bị chuyển xuống Ở chỗ nào thì vân chưa biết.
Lúc Tiền Y Y nhận được tin tức rất bình tĩnh, không, phải nói là mọi người trong nhà cô ấy đều rất bình tĩnh, có thể trong lòng đã sớm có đáp án rồi,
Mạt Mạt cũng nhận được tin tức từ cha cô, nhân viên kiểm phiếu của nhà tắm không đủ nên cần tuyển công nhân thời vụ. Công việc ở chỗ này là đơn giản nhất, tuy rằng lương chỉ có tám đồng nhưng cũng không vất vả lắm.
Ngoài ra còn có một chỗ khác nữa là ở xưởng nấu rượu, mức lương cao hơn nhưng lại không thích hợp với các cô gái.
Trong nhà Tiền Y Y không thiếu tiền, thiếu phiếu, hơn nữa nhà tắm lại ở gần nhà nên làm việc ở chỗ này là lý tưởng nhất. Cô ấy cảm tạ Mạt Mạt rồi đi ứng tuyển.
Làm việc ở nhà tắm lương thấp nên bình thường người ta cũng không muốn làm, khó khăn lắm mới có một người tới xin việc nên cũng không tra hỏi quá kỹ về gia đình Tiền Y Y, liền nhận cô ấy vào làm.
Ngày đầu tiên Tiền Y Y đi làm, cả nhà Mạt Mạt mang theo lễ vật về quê chúc thọ ông nội.
Lúc này là tháng sáu, hạt giống đã được gieo xong nhưng vẫn chưa nảy mầm, không cần xới đất. Lúc này công việc ở đội sản xuất cũng không nhiều, tất cả mọi người ở nhà, bận rộn với công việc trong nhà mình, trên ruộng thấy rất ít bóng người.
Lúc sắp đến cổng thôn, Liên Quốc Trung bước xuống khỏi xe đạp, giao xe đạp cho Thanh Nhân: "Con chở chị đi đưa đồ, cha ở cổng thôn chờ may đứa, đưa đồ cho người ta xong thì nhanh chóng quay về tập hợp ở chỗ này."
"Dạ con biết rồi, nhất định chị với con sẽ đi nhanh về nhanh."
"Đi mau đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận