Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 951. Chất độc 1

Chương 951. Chất độc 1Chương 951. Chất độc 1
Ở gần trường học có bệnh viện, công trình xung quanh đại học thủ đô rất đây đủ, Mạt Mạt không cần đi xa để đến, vẫn còn rất may mắn.
Nguy Vĩ sẽ không ôm Mạt Mạt, ở niên đại này, có thân thiết cũng sẽ không ôm, Mạt Mạt cũng sẽ không cho, hai người vẫn giữ một khoảng cách mới tốt.
Mạt Mạt đến bệnh viện kiểm tra, cô không bị tổn thương xương cốt, chỉ là bị trẹo một chút, lúc Mạt Mạt đến bệnh viện, chân đã có thể tự đứng thẳng, chỉ là lúc đi sẽ có chút đau.
Bác sĩ đã kiểm tra cẩn thận, Mạt Mạt không có việc gì lớn, kê đơn thuốc, một hai tuần là có thể khỏi.
Mạt Mạt thở dài một hơi, không bị tổn thương xương cốt gì thì thật sự may mắn, cô cũng không muốn bị thương rồi phải dưỡng tận ba tháng.
Nguy Vĩ đi lấy thuốc, lúc trở về, Mạt Mạt đang ngồi trên ghế ở bệnh viện, Nguy Vĩ đưa thuốc và tiền thừa, Mạt Mạt nói: "Cảm ơn."
Nguy Vĩ hiếm khi nhiều chuyện: "Họ hàng nhà Hướng Hoa hình như đều biết cô?"
Mạt Mạt đứng dậy, thích ứng đặt chân xuống, không phải rất đau: "Ừm, đều biết, mười mấy năm trước đã từng quen biết."
Triệu Phong cười ha ha: "Tôi thấy không phải là giao thiệp với nhau, là đã đấu pháp với nhau." Mat Mạt: "Cũng gân như vậy, đầu tiên phải làm sáng tỏ, cũng không phải là tôi trêu chọc gì bọn họ, tôi tránh còn không kịp, còn lâu mới đi lên va chạm."
Triệu Phong: "Người nhà của Hướng Hoa còn thật sự thú vị, lúc gây chuyện thì nghĩ đến cô, lúc cầu cứu cũng nghĩ tới cô, xem ra trong mắt của bọn họ, địa vị của cô rất cao đấy."
Mạt Mạt: "Tôi cũng bực mình, sao mà việc này còn có thể tới tìm cô, việc này hẳn là nên đến tìm Tôn Nhuy và Hướng Hoa chứ! Lấy tiền ra bồi thường, tranh thủ để được xử lý khoan hồng, đây mới là việc nên làm nhất."
Nguy Vĩ nắm tay Mạt Mạt, giúp Mạt Mạt chia sẻ gánh nặng trên tay, đáy mắt trào phúng nói: "Vừa rồi Hướng Hoa cũng ở trong đám người, anh ta dừng lại hơn phân nửa là rất sợ bị phát hiện ra, đã sớm tránh rồi, anh ta có tránh cũng tránh không kịp."
Mạt Mạt thật sự không chú ý tới, Triệu Phong nói: "Tôi cũng nghe được nhiều chuyện rối rắm của Hướng Hoa, họ hàng của anh ta quá là cực phẩm luôn ấy chứ, giống như quỷ hút máu vậy, Hướng Hoa đã chịu đựng đủ rồi, bây giờ có một người bị loại, anh ta đương nhiên là vui mừng, trừ bị đầu bị cửa kẹp, chứ không còn lâu anh ta mới đến trêu chọc những người phiền phức này."
Mới vừa rồi Mạt Mạt bị Ngô Giai Giai âm i đau cả đầu, cũng không có tâm trạng mà suy nghĩ lại, bây giờ bệnh viện rất yên tĩnh, bên tai không có tiếng kêu gào bàn tán, trong lòng yên tĩnh, nghĩ đến lúc Ngô Giai Giai xảy ra chuyện thời gian cũng thật khéo. Bên này Tôn Nhuy sắp kết hôn, thì Ngô Giai Giai xảy ra chuyện, cô ta gặp chuyện, người vui vẻ nhất chính là Tôn Nhuy, trong khoảng thời gian này, Mạt Mạt không chỉ nhìn thấy một lần Ngô Giai Giai đến đòi tiền Tôn Nhuy.
Tiền của Tôn Nhuy có tiết kiệm được một ít, kiếm được một ít từ phim điện ảnh, đoán chừng cũng đã bị Ngô Giai Giai lấy mất, hy vọng Ngô Giai Giai xảy ra chuyện nhất chính là Tôn Nhuy.
Nguy Vĩ hỏi: "Nghĩ gì mà nghĩ đến mất hồn như thế?"
Mạt Mạt nói: "Không có gì, tự tôi có thể đi về, các anh đi làm việc đi, tôi về đi học."
Nguy Vĩ nói: “Tự cô được không?”
Mạt Mạt: "Không sao, chân của tôi đỡ hơn nhiều rồi, anh nhìn xem chỉ cần là không dùng sức thì chân không có vấn đề gì."
Hiện tại Nguy Vĩ đối với Mạt Mạt là không có tình cảm ngoài ý muốn bạn bè nào, trước kia đã từng có, thế nhưng lần lượt bị đả kích, đả kích đến hết luôn rồi, hiện tại là bạn bè thuần tuý, anh sẽ không vì Mạt Mạt mà chậm trễ chuyện của bản thân: "Vậy được, tôi đi trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận