Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1465. -

Chương 1465. -Chương 1465. -
Lễ ra Mạt Mạt không quá tò mò tại sao Kỳ Dung lại hận nhà họ Kỳ như vậy, bây giờ lại vô cùng tò mò, đáng tiếc cô có tò mò cũng không đi hỏi Kỳ Dung, hai người họ không có mối quan hệ thân thiết như vậy.
Mạt Mạt đã đồng ý với yêu cầu của Kỳ Dung, không chỉ là vì lợi ích Kỳ Dung bồi thường cho công ty, hơn nữa Mat Mạt cũng không muốn có liên quan øì đến nhà họ Kỳ.
Mấy ngày tiếp theo. Mạt Mạt cũng dần lên tay, công việc cũng bước vào quỹ đạo.
Mat Mat cũng tranh thủ thời gian đưa Mễ Mễ đến trường mẫu giáo ở gần đại viện, đại đa số trẻ con đều là đại viện, những đứa trẻ trong đại viện quen biết với Mễ Mễ khá nhiều, đối với Mễ Mễ rất thiện ý, trẻ con mà, tâm tư không phức tạp, thích và không thích rất trực quan.
Mạt Mạt ở lại trường mẫu giáo một lúc, thấy Mễ Mễ và các bạn nhỏ chơi đùa với nhau, lúc này mới rời khỏi.
Mạt Mạt đến công ty, vừa nhìn đã thấy ngay Diệp Phàm, Mạt Mạt có chút không dám nhận, cô đã lâu lắm rồi không gặp Diệp Phàm, lần trước nhìn thấy hai vợ chồng Diệp Phàm, sắc mặt hai người họ hồng hào, vô cùng tình tứ, nhưng hôm nay, sắc mặt Diệp Phàm tiều tụy, bọng mắt thâm đi, giống như đã lâu lắm rồi không nghỉ ngơi vậy.
Diệp Phàm nhìn thấy Mạt Mạt, nhanh chóng đứng dậy, cũng không quan tâm đến bộ dạng của mình, cô ta rất gấp, tiền của cô ta đã đầu tư hết rồi, bây giờ tiền vốn không xoay sở được, lại bị phát hiện làm giả hàng hóa, nhà xưởng đối mặt với muôn trùng khó khăn, những ngày qua cô ta buồn rầu đến bạc trắng đầu, cầu xin tất cả người có thể cầu xin, cho đến khi từ miệng người khác biết được tin tức của Mạt Mạt, cô ta đã cùng đường rồi.
"Mạt Mạt, tôi có chuyện tìm cô, hãy cho tôi thời gian mấy phút, chỉ mấy phút thôi."
Đôi tay của Mạt Mạt bị Diệp Phàm nắm rất chặt, cảm xúc của Diệp Phàm rất kích động, cô muốn thoát thân cũng không dễ dàng: "Đi theo tôi!"
Lúc này Diệp Phàm mới từ từ buông tay ra, nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Mạt Mạt, như thể sợ cô sẽ biến mất vậy.
Mạt Mạt dẫn Diệp Phàm đến phòng tiếp khách, trợ lý Lý rót nước xong đi ra ngoài, Diệp Phàm không có tâm trạng uống nước, trong phòng chỉ còn lại Mạt Mạt: "Cô hãy nể mặt đều cùng là quân tẩu, hãy giúp đỡ tôi, xưởng của tôi không thể phá sản."
Mạt Mạt ngẩng đầu lên, mặc dù Diệp Phàm nôn nóng nhưng vẫn còn lý trí, biết lấy chuyện quân tẩu để nói, Mạt Mạt mở miệng nói: "Tôi nhớ xưởng của cô rất đắt hàng mà, tại sao lại phá sản?"
Trong lòng Diệp Phàm vô cùng hối hận, nhưng dù vậy cũng không có thuốc hối hận: "Việc kinh doanh xảy ra vấn đề, tôi thật sự hết cách rồi, chỉ có thể mặt dày đến đây, một người phụ nữ mở nhà xưởng không dễ dàng, nhà xưởng không thể đóng cửa."
Diệp Phàm vẫn còn một điều chưa nói, cô ta không thể ly hôn, đúng vậy, đây mới là điều khiến cô ta tự ý hại nhà xưởng lâm vào cơn nguy cấp, nếu Trịnh Nghĩa biết, nhất định sẽ ly hôn với cô ta.
Mạt Mạt có thể thuộc được lời của Diệp Phàm luôn rồi, cô ta lặp đi lặp lại có mấy câu, mục đích chính là hy vọng Mạt Mạt sẽ giúp đỡ.
Mạt Mạt buông ly trà xuống: "Không phải là tôi không muốn giúp cô, là tôi không có năng lực, công ty chúng tôi không có kinh doanh thực phẩm, tôi thật sự không giúp được."
Biểu cảm của Diệp Phàm hơi cứng đờ, cô ta nở nụ cười ngại ngùng: "Cô thật biết nói đùa, bây giờ cô là bà chủ, muốn giúp đỡ chẳng phải là một câu nói thôi, có phải là cô vẫn còn giận trước đó tôi chống đối với cô không, nếu thật sự như vậy thì tôi ở đây tạ lỗi với cô, trước kia là lỗi của tôi, là tôi sai, tôi chỉ hy vọng cô có thể giang tay giúp đỡ, cứu giúp tôi."
Mạt Mạt đó giờ không phải là người thừa cơ hãm hại, nhưng mà có chút chuyện vẫn phải nói rõ ràng: "Tôi chỉ là được đề bạt lên vị trí của Thẩm Triết, không phải thừa kế cái công ty này, tôi vẫn đi làm công, chuyện nhà xưởng của cô tôi giúp không được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận