Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1666. -

Chương 1666. -Chương 1666. -
Mắt mẹ Lý ướt đẫm gật đầu: "Đúng, đúng, đã định trước Vinh Sinh sẽ có một người chị gái, dì cũng không biết nói lời cảm ơn gì cho tốt, cám ơn cháu vẫn luôn giúp đỡ Vinh Sinh, thằng bé có thể có thành tích như hôm nay, không thể rời bỏ công lao của cháu, cám on cháu."
Mạt Mạt cầm khăn tay đưa tới: "Dì à, đừng khóc nữa."
Mẹ Lý lau nước mắt: "Chê cười rồi."
Mạt Mạt lắc đầu, mẹ Lý cũng là người có số khổ, Mạt Mạt giải thích.
Hiện tại mẹ Lý đã đồng ý, Mạt Mạt lấy quà gặp mặt ra, quà gặp mặt là Trang Triều Dương chọn, đồng hồ, con trai không thể so với con gái, con gái tặng đồ trang sức cái gì cũng được, nhưng con trai lại khác.
Vốn dĩ Mạt Mạt muốn mua bút máy, đáng tiếc không có cái nào vừa ý, hơn nữa lại cũng không phải rất đắt, như thể không coi trọng Lý Vinh Sinh vậy, cho nên lựa chọn đồng hồ.
Trang Triều Dương đưa đồng hồ cho Lý Vinh Sinh: "Anh hy vọng sau này em có thể giống như chiếc đồng hồ, làm người có thể giữ đúng lời hứa."
Lý Vinh Sinh trịnh trọng nhận lấy: "Cảm ơn anh rể, em nhất định sẽ làm được."
Mấy đứa An An bối phận nhỏ nên không cần tặng quà, nhưng Lý Vinh Sinh là cậu trẻ mới được nhận chức thì phải tặng quà, mỗi đứa đều được tặng tuy không phải thứ rất quý giá, nhưng là đều là để tâm.
Bọn nhỏ đều rất thích, cũng vui vẻ gọi cậu.
Nhận người thân rồi, sau này chính là người một nhà, Trang Triều Dương cảm thấy sự oán hận trên người Lý Vinh Sinh vẫn rất nặng, kéo Lý Vinh Sinh tiến hành giáo dục.
Hôm nay phải ở lại đây ăn cơm, Mạt Mạt và mẹ Lý xuống nhà bếp, mẹ Lý ngăn Mạt Mạt lại, nhưng lại bị Mạt Mạt lấy danh nghĩa người một nhà đừng khách sáo chặn quay lại, Mạt Mạt thuận lợi đi vào nhà bếp.
Bọn nhỏ ở ngay phòng khách xem tivi.
Có tiếng gõ cửa, con dao đang thái trong tay mẹ Lý thiếu chút nữa cắt vào tay, Mat Mạt vội vàng cầm lấy dao: "Di à, dì sao vậy?"
Mẹ Lý lắc đầu: "Dì không sao."
Mạt Mạt nghe tiếng gõ cửa kéo dài: "Không cần đi xem ạ?”
Mẹ Lý lắc đầu: "Không cần, nếu như Chương Vĩ về thì có chìa khoá."
Không đợi Mạt Mạt nghĩ đến là ai, mấy đứa nhỏ đang ở phòng khách đã ra mở cửa, nghe thấy người vào phòng, biểu cảm của mẹ Lý cứng ngắc lại.
Mạt Mạt lập tức nghĩ đến là ai, từ trong phòng bếp đi ra ngoài, thật đúng là cha của Lý Vinh Sinh, Lý Thư và mẹ của cô ta.
Thất Cân có chút ngẩn người, hình như cậu bé đã làm chuyện gì sai rồi, quay đầu nhìn mẹ, cậu bé cũng không biết mà, cứ luôn gõ cửa, hỏi ai thì lại có thể nói ra tên người, nên cậu bé đã mở ra.
Mạt Mạt gọi Thất Cân tới, cậu bé chạy tới, Mạt Mạt sờ đầu Thất Cân an ủi, hỏi tình hình, biết Thất Cân không làm sai.
Mấy đứa bé không biết ân oán, có thể nói ra tên chủ nhà, chắc là quen biết, cho nên mới mở cửa.
Lúc này Lý Vinh Sinh và Trang Triều Dương ở trong phòng ngủ cũng đi ra, Lý Vinh Sinh không khống chế được: "Tôi đã nói rõ ràng, nơi này không chào đón mấy người, đi ra ngoài cho tôi."
Lúc này Lý Thư cũng hồi phục tỉnh thần, cô ta nhìn thấy cả nhà Liên Mạt Mạt thì bối rối, cả nhà Liên Mạt Mạt tại sao lại ở chỗ này, vì sao nhìn có dáng vẻ rất thân thiết.
Lý Thư thật hận, rõ ràng cô ta muốn cho Lý Vinh Sinh thôi học rời khỏi thành phố Z, không nghĩ tới Lý Vinh Sinh lại cắm rễ ở đây không nói, sau đó còn làm ra được thành tựu lớn, sớm hơn so với đời trước cả bảy tám năm, đời trước Lý Vinh Sinh trưởng thành từng chút một từ một cái công ty nhỏ.
Hơn nữa lại bởi vì mẹ cậu ấy ở thủ đô, cậu ấy tốt nghiệp xong cũng trở về, phát triển cũng không tệ, nhưng không có chuyện một lần đã nổi tiếng!
Hiện tại bởi vì cô ta tham dự vào, được lắm, Lý Vinh Sinh đã trực tiếp nổi tiếng rồi, vượt qua bảy tám năm, còn nhanh hơn so với cưỡi tên lửa, cô ta có thể không hận sao?
Ánh mắt của Lý Thư vẫn luôn ở trên người Liên Mạt Mạt, cô ta muốn biết, cả nhà Liên Mạt Mạt tới làm gì.
Mạt Mạt lôi kéo Thất Cân, vẫy tay với bọn nhỏ, cả nhà bọn họ ở đây không thích hợp, vẫn nên vào phòng trước mới tốt, đợi giải quyết xong thì lại ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận