Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1642. -

Chương 1642. -Chương 1642. -
Nửa tiếng sau đến nhà, Miêu Tình nói: "Vẫn là hoàn cảnh ở phương nam tốt hơn, cây cối trên đường vẫn là màu xanh, miền bắc đã có tuyết rơi rồi."
"Ngày mai con sẽ dẫn mẹ đi dạo khắp nơi."
Miêu Tình còn nhớ con gái có công việc: "Con đi làm việc đi, không cần lo cho mẹ, Tùng Nhân dẫn mẹ đi dạo là được rồi."
Mạt Mạt kéo tay của mẹ: "Không sao, cũng sắp sửa đến cuối năm rồi, đa phần các công ty đều chuẩn bị nghỉ phép rồi, công ty cũng không có việc gì, để con đưa mẹ đi dạo."
Tất nhiên Miêu Tình muốn con gái dẫn bà đi: "Được, được, không phiền con là được."
Trong nhà Mạt Mạt lại có thêm người, trong nhà càng náo nhiệt hơn, buổi tối Tề Hồng không có qua đây, buổi tối lúc đi ngủ, Miêu Tình nghe tin cháu cháu ngoại của mình đính hôn với nhà bên cạnh thì quay đầu qua hỏi con gái: "Chuyện này quyết định chưa?”
Mạt Mạt gật đầu: "Mấy ngày trước con gọi điện thoại cho Triều Dương rồi, anh ấy đã nói với Triệu Hiên, bây giờ cũng cuối năm rồi, họ cũng không về được, đang bàn bạc đợi năm sau tìm một thời gian tổ chức một lần."
Thời đại của Miêu Tình có tảo hôn, đối với việc đính hôn cũng có thể chấp nhận được, cũng không cảm thấy nhỏ, còn vui vẻ gật đầu: "Sớm đính hôn tốt hơn.”
"Đúng vậy, suy cho cùng thì Tùng Nhân đính hôn rồi cũng tránh được không ít rắc rối."
Đây cũng chính là lý do Mạt Mạt suy nghĩ đến việc đính hôn sớm, bây giờ có Lý Thư, sau này biến cố quá nhiều, chỉ cần đính hôn rồi, cũng có thể ngăn được vận đào hoa của Tùng Nhân.
Đính hôn ở thời đại này không giống với tương lai, biến cố quá nhiều, thời đại này đính hôn cũng gần như kết hôn vậy.
Ngày hôm sau Mạt Mạt dẫn mẹ và chị dâu đi dạo khắp nơi, thành phố Z đã có phần mang hơi thở của hiện đại, phát triển nhanh hơn phương bắc, Mạt Mạt đã chụp cho Miêu Tình rất nhiều hình.
Mạt Mạt đưa mẹ đi dạo hết hai ngày, cô về công ty một chuyến, trong nhà cũng cho chị dâu Tôn nghỉ phép sớm hơn, năm nay chị dâu Tôn nghỉ phép sớm hơn mọi năm, chị ấy vui vẻ đi về.
Miêu Tình không thể ở không, quyết định tiếp tay công việc trong nhà, có thêm Triệu Huệ giúp đỡ, bà cụ cũng sẽ không mệt lắm.
Bên này Mạt Mạt đang họp cuối năm, phát tiền thưởng cho các nhân viên có biểu hiện nổi bật trong năm qua, hôm nay ngoại trừ tiền thưởng cuối năm, còn có chương trình rút thăm trúng thưởng do công ty tổ chức, giải nhất có một ngàn.
Mạt Mạt thân là bà chủ chỉ có mặt một chút, còn lại giao cho giám đốc của các bộ phận, còn Mat Mat trở về nhà.
Mạt Mạt vừa bước vào nhà, nhìn thấy Lý Thư liền ngơ ngác, sao cô ta lại ở nhà của cô, còn ngôi trên ghế sô pha, trước mặt có đồ ăn vặt và trái cây.
Mạt Mạt đang suy nghĩ thì Miêu Tình đã mang bánh ngọt ra: "Mạt Mạt, con về rồi hả?"
"Mẹ, chuyện này là thế nào đây?"
Bánh ngọt Miêu Tình mang ra là Thanh Xuyên gửi về từ nước ngoài, Miêu Tình đó giờ không nỡ ăn, nói là để dành Tết mới ăn, hôm nay sao thế này?
Miêu Tình để bánh ngọt ở ngay trước mặt Lý Thư: "Đây là ân nhân cứu mạng của mẹ, con hãy qua đây làm quen đi."
Mạt Mạt có cảm giác tiêu đời rồi, ánh mắt bỗng chốc trở nên sắc bén, giống như con dao đâm vào da thịt của Lý Thư vậy, ân nhân cứu mạng, thật buồn cười!
Mạt Mạt cũng không cần thuyết âm mưu nữa, nhất định là tính toán của Lý Thư, lợi hại thật đó, mẹ mới đến vài ngày thôi, trong ánh mắt Mạt Mạt lướt qua vẻ chán ghét, cô ghét bị tính toán.
Những năm qua tính khí của Mạt Mạt đã là người không chịu ngược đãi bản thân, tình cảm được biểu lộ rất trực tiếp, đến nỗi Miêu Tình cũng có thể cảm nhận được.
Miêu Tình chau mày lại: "Con bị làm sao thế này?" Trong lòng Lý Thư run ray đây chính là khí thế của bà chủ sao? Ánh mắt quá sắc sảo rồi, cũng may, cũng may đây không phải cô ta tính toán, Lý Thư vô cùng bình tĩnh.
Lý Thư cũng không ngờ cô ta lại cứu mẹ của Liên Mạt Mạt, cô ta đúng là may mắn mà, cố nén nỗi kích động chờ Liên Mạt Mạt về, kết quả không nhận được lời cảm ơn, cô ta nhìn thấy vẻ chán ghét trong đáy mắt, trong lòng Lý Thư không thoải mái, dựa vào cái gì mà Lý Vinh Sinh không cần phải làm gì hết đã nhận được sự yêu thích chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận