Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1376. Nhân Duyên 2

Chương 1376. Nhân Duyên 2Chương 1376. Nhân Duyên 2
Mạt Mạt vẫn luôn để ý tới Mễ Mễ, Mễ Mễ là một đứa bé mẫn cảm, phản ứng của Thất Cân khiến Mễ Mễ hơi hoạt bát một chút lại có chút nhút nhát rồi.
Sau khi ăn cơm xong, Mat Mạt kéo Mễ Mễ và Thất Cân lại, giải thích tính cách của Thất Cân chính là như vậy, không phải nhằm vào ai cả hay là có ý kiến với ai, Mễ Mễ mở to hai mắt.
Thất Cân gật đầu, sau đó sán vào chỗ các anh để chơi.
Thẩm Triết ăn cơm xong là ra về, Trang Triều Dương đi tiễn, An An trông Mễ Mễ, kiên nhẫn làm một thầy giáo tí hon, Mạt Mạt xác nhận xong Mễ Mễ có thể ngủ một mình, cô đi thu dọn phòng ốc.
Buổi tối lúc đi ngủ, Mạt Mạt ở cho đến lúc Mễ Mễ ngủ say thì cô mới rời đi, nửa đêm thức dậy lại đi xem một lượt, cô bé vẫn đang ngủ.
Lúc này cô mới yên tâm.
Buổi sáng ngày hôm sau, Trang Triều Dương ngủ dậy khá là sớm, thấy vợ xuống giường đi xem Mễ Mễ trở lại, dựa vào gối/'Anh phát hiện ra, vợ à, em rất thích đứa bé Mễ Mễ này."
Mat Mạt,"Rất rõ ràng ư?"
Trang Triều Dương gật dau"U rất rõ ràng."
Mạt Mạt,"Được thôi, em thừa nhận, em rất thích cô bé này, có lẽ là có duyên phận đó!" Trang Trieu Duong"Dangtiecnha mình không có con gái, nếu mà có một cô con gái thì viên mãn rồi."
Mat Mat cười,Anh còn đáng tiếc á, tuy rằng không có con gái có chút tiếc nuối, nhưng ba đứa con trai cũng rất tốt, chúng ta phải biết đủ."
Trang Triêu Dương,Anh biết đủ lắm chứ, Tùng Nhân tuy rằng nghịch ngợm nhưng thằng bé này cũng có chừng mực, mọi mặt đều không khiến chúng ta lo lắng, An An thì lại càng không phải nói, Thất Cân tuy rằng còn nhỏ nhưng cũng hiểu chuyện, đời này có em và các con, cuộc đời của anh đã viên mãn rồi."
Mạt Mạt,"Sau này còn có cháu nữ, tuy rằng chúng ta không có con gái, nói không chừng có cháu gái mà! Em còn nghĩ tới tứ đại đồng đường col Đó mới gọi là viên mãn."
Trang Triều Dương nghĩ tới sau này có cháu chắt vây xung quanh, khóe miệng nhướn lên,"Được."
Mạt Mạt nhìn thời gian,"Dậy thôi, ăn sáng xong thì tới bệnh viện khám trước, sau đó thì đi mua vải cho con bé, về may quần áo ngủ."
Quần áo ngủ, thời đại này chỉ có dành cho người lớn, trẻ con đều không có, trong nhà Mạt Mạt đều là do cô tự mình làm.
Mạt Mạt nghĩ đến may quần áo ngủ cô cô bé, cũng cực kì kích động luôn!
Trang Triều Dương đứng day'Anh đi nấu cơm, em đi gọi các con ngủ dậy đi!" Mat Mat Vang:…
Mat Mat đi xem Mễ Mễ, Mễ Mễ đã dậy rồi, hơi ngơ ngác ngồi ở bên giường, thấy Mạt Mạt đi vào mới hoàn hồn lại, cười cười,"Cháu chào cô."
Mat Mat"Day rồi ạ, lại đây cô đưa cháu đi đánh răng rửa mặt."
Mễ Mễ cúi đầu nhìn tay Mat Mạt, rất ấm áp, hai mắt Mễ Mễ đỏ hoe, cúi đầu suốt quãng đường đi tới nhà vệ sinh, đánh răng rửa mặt cô bé tự làm, Mạt Mạt quan sát, Mễ Mễ không có vấn đề liền xoay người đi gọi mấy ông nhãi con thức dậy.
Ăn xong bữa sáng, Mạt Mạt nói với Mễ Mễ rằng sẽ tới bệnh viện khám, Mễ Mễ vội vàng lắc đầu,'Không được, cháu không đi, bệnh viện đắt lắm, cháu không thể đi, cháu đợi cha."
Mạt Mạt vừa nghe thì hiểu ra, Mễ Mễ đã từng tới bệnh viện khám, hơn nữa còn tốn không ít tiền, cô bé nhớ rất rõ ràng, vì thế mới từ chối tới bệnh viện, Mễ Mễ vẫn còn nhỏ, cho rằng tới bệnh viện là phải tiêu rất nhiều tiền.
Mat Mạt ngồi xuống,"Sẽ không tốn rất nhiều tiền đâu, chỉ là đi khám thường thôi, cháu yên tâm đi, cha để lại tiền mà."
Mễ Mễ bĩu môi,"Cô à, cha vì khám bệnh cho cháu mà hết sạch tiền rồi, cháu biết cả."
Mạt Mạt ngẩn ra, chẳng ngờ cô bé này lại trưởng thành sớm như vậy, còn biết trong nhà không còn tiền nữa. Mat Mạt,"Như vậy, coi như là cô cho cháu vay, đợi cháu lớn rồi, có năng lực rồi thì trả lại cô."
Mễ Mễ nghi hoặc,"Lớn lên?"
Mat Mạt gật dau" bung lớn lên, chính vì vậy chúng ta phải đi khám xem rốt cuộc là bệnh gì, mới có thể nhanh chóng đi chữa trị, sức khỏe tốt rồi, lớn lên mới có năng lực trả tiền cho cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận