Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1437. Bui trần 1

Chương 1437. Bui trần 1Chương 1437. Bui trần 1
Đại Mỹ nhìn thấy Mạt Mạt mừng rỡ: "Hôm nay sao lại có thời gian đến đây?"
Quả thực đã rất lâu rồi Mạt Mạt không tới, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống: "Tôi tìm cô nói chút chuyện, cho nên tới thăm một chút."
Vương Thiết Trụ nghển cổ lên: "Triều Dương không tới sao?”
Mạt Mạt không nói đến chuyện bọn nhỏ thiếu chút nữa bị trói: “Anh ấy có chút việc phải làm, nên không tới."
Đại Mỹ viết xong rồi mở nước ngọt có gas cho bọn nhỏ, hỏi Mạt Mạt: "Tìm tôi có chuyện øì thế?"
Mạt Mạt: "Tôi vẫn luôn nghĩ đến việc ban ngày mọi người làm øì, hôm nay nghĩ ra rồi, cô xem hiện tại đi ăn hải sản đều phiền phức giống như nhau, tôi đã nghĩ là, có thể đặt những loại hải sản không tấn công nhau vào trong một cái mâm lớn, bày ra theo từng tầng, vừa thuận tiện, lại còn mới lạ."
Triệu Đại Mỹ có thể làm ăn buôn bán, cũng là người có đầu óc: "Suy nghĩ này của cô quá có thể thực hiện rồi, hải sản rẻ, chi phí thấp, lợi nhuận rất lớn"
Mạt Mạt nghe vậy, được lắm, quả nhiên là bà chủ, bây giờ đã bắt đầu tính toán đến lời lãi rồi: "Cô cảm thấy có thể thực hiện là được, nước dùng có thể căn cứ theo khẩu vị yêu thích bên này để làm, tôi nghĩ chắc là sẽ được hoan nghênh."
Triệu Đại Mỹ giống như có thể nhìn thấy tiền vậy, cười mà miệng cũng không khép lại được: "Nhất định sẽ được hoan nghênh, Mạt Mạt, biện pháp này là cô nghĩ ra, nếu thật sự kiếm được tiền, tôi sẽ chia hoa hồng cho cô."
Mạt Mạt đỏ mặt, đây cũng không phải là cô nghĩ ra, cô cũng chỉ trộm sáng kiến ở đời sau mà thôi, cô cũng không dám đòi tiền, vội vàng xua tay: "Không cần, chúng ta là bạn bè."
Triệu Đại Mỹ cảm thấy, đời này chuyện đáng giá để kiêu ngạo nhất của cô ấy chính là trở thành bạn bè với Liên Mạt Mạt, chưa bao giờ Liên Mạt Mạt chê xuất thân của cô ấy, những năm này, tình cảm của bọn họ vẫn như cũ rất tốt, đời này có một người bạn như thế, cô ấy đã thoả mãn rồi.
Mạt Mạt muốn đi, Triệu Đại Mỹ vội vàng ngăn lại: "Mạt Mạt, đúng lúc tôi cũng có chuyện này muốn hỏi cô."
Mạt Mạt dừng chân lại: "Cô nói đi."
Trong mắt Triệu Đại Mỹ sáng ngời: "Lúc cô tới có phải nhìn thấy bên này đang xây nhà lầu không, nghe nói là nhà thương mại, không phải phân phối, có thể mua bán, tôi không có nhiều kiến thức như cô, tôi muốn hỏi, nếu như tôi mua thì có được tính không?"
Mạt Mạt mở trừng hai mắt, nhà thương mại, cái này xuất hiện lúc nào? Mạt Mạt không biết, cô chưa từng học, hình như là có từ những năm 80. Đời này có quá nhiêu chuyện phát sinh thay đổi, phát triển nhanh hơn đời sau năm sáu năm, Mạt Mạt càng không có cách nào phán đoán.
Mạt Mạt thấy Đại Mỹ đang chờ mình trả lời, cô cười: "Mua, đương nhiên phải mua, hơn nữa nếu có mô hình cho nhiều người thì nhất định phải mua căn lớn, nếu như cô có tiền chính sách lại cho phép mua nhiều thì mua nhiều, tiền tích ở đó cũng không có lãi nhiều, còn không bằng mua nhà để đầu tư."
Triệu Đại Mỹ nghe thấy từ mới: "Đầu tư là cái gì?"
Mạt Mạt giải thích nói: "Nhà cửa là tài sản, theo sự phát triển của kinh tế, trong tương lai nhà cửa nhất định sẽ tăng giá trị, ném tiên vốn mà cô kiếm được ra ngoài chính là cô đầu tư vào tài sản cố định rồi nhận được một khoản trở lại."
Triệu Đại Mỹ nghe mà vẫn cứ đần độn u mê như cũ, nhưng nghe rõ nhất định có thể kiếm tiền, Triệu Đại Mỹ vui vẻ: "Nếu có thể mua nhiều, tôi sẽ mua nhiều hơn mấy căn, chờ hai năm nữa rồi lại bán."
Mạt Mạt vội nói: "Nghe tôi đừng bán, nơi này chính là thành phố Z, tương lai không gian sẽ phát triển vĩ đại, sau này giá cả nhất định sẽ tăng lên, nhà cửa giữ lại cũng có nền tảng phải không."
Đối với Mạt Mạt Đại Mỹ có sự tín nhiệm ngọt ngào, Mạt Mạt mà nói nhất định có đạo lý, tính toán tiền trong tay, lại nhìn hai đứa con trai, vậy thì không bán nữa, giữ lại cho con trai sau này kết hôn cũng được.
Trước khi đi Mạt Mạt liếc nhìn cửa hàng: "Nếu như cửa hàng cũng cho phép mua bán thì cô cũng mua một cái đi! Thuê nhà suy cho cùng cũng không phải kế sách lâu dài."
Triệu Đại Mỹ nhớ kỹ: "Được."
Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ về nhà, lại chăm chú nhìn nhà ở thương mại nhiều hơn chút, mặc dù Mạt Mạt đã bảo Triệu Đại Mỹ mua nhiều, nhưng cô đoán nhất định sẽ hạn chế.
Bây giờ ở niên đại này thiếu nhà cửa, thật sự thiếu nhà ở, một nhà ba thế hệ ở trong một căn nhà hai mấy mét vuông, bọn họ quá khao khát không gian độc lập rồi.
Cả nhà Đại Mỹ có thể mua nhà, chính là sẽ chuyển hộ khẩu đến thành phố Z, bằng không thì càng đừng đùa.
Mạt Mạt về đến nhà, Tùng Nhân vắt chân lên cổ chạy, đôi mắt xinh đẹp của Mạt Mạt chuyển động, thằng nhóc này nhất định là đi tìm Dương Lâm rồi, hơn nữa còn sẽ nói lại lời của cô cho Dương Lâm, Tùng Nhân thật sự coi Dương Lâm là anh em thân thiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận