Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 76. Hướng Triều Dương không trở về bộ đội! 2

Chương 76. Hướng Triều Dương không trở về bộ đội! 2Chương 76. Hướng Triều Dương không trở về bộ đội! 2
Hướng Triều Dương không trở về bộ đội! 2
Liên Quốc Trung vừa nghe: "Ha ha, là cha đã nhọc lòng rồi. Thằng ba, mau đi lấy rượu đến cho cha, hôm nay cha với anh cả con phải uống một bữa, xem thử tửu lượng của thằng nhãi ranh này có tăng thêm được chút nào không?”
Liên Thanh Bách ai oán: "Cha, con đã lớn đến chừng này rồi, sao cha vẫn còn gọi con là thằng nhãi ranh vậy?”
Liên Quốc Trung hừ hừ: "Con có lớn đến cỡ nào thì cũng là con của lão tử. Lão tử mắng thế nào con cũng phải nghe."
Mạt Mạt cười trộm, cả nhà ngồi xuống, cặp song sinh cũng thèm rượu, ánh mắt lén lút nhìn sang, Liên Quốc Trung trừng mắt một cái: "Hôm nay không có phần cho hai đứa đâu, thành thật một chút cho cha."
Cặp song sinh bi phẫn, trực tiếp hóa bi thương thành sức ăn, thầm nhủ phải tiêu diệt hết toàn bộ đồ ăn, nếu không hết sẽ không rời bàn.
Cuối cùng cặp song sinh cũng ăn no, Liên Thanh Bách uống quá nhiều, Liên Quốc Trung cười nhạo: "Thằng nhóc thúi, còn muốn chuốc say lão tử à, luyện thêm vài năm nữa đi con."
Điền Tình đau lòng con trai, tức giận trừng mắt nhìn Liên Quốc Trung: "Chỉ có ông là lợi hại thôi, xem ông ép con trai tôi uống đến thế nào rôi kìa."
"Không sao đâu, không cần quản nó đâu, sáng mai nhất định sẽ vui vẻ nhảy nhót lại thôi mà, nhanh chóng dọn đẹp rồi đi ngủ đi."
Điền Tình ngăn Mat Mạt lại: "Để mẹ dọn dẹp ở đây cho, con đi lau mặt cho anh cả đi."
Mạt Mạt thương mẹ, nhanh chóng dọn đồ trên bàn: "Mẹ, mẹ và cha đi nghỉ đi, để mấy đứa Thanh Nhân lo cho anh cả cũng được mà."
Liên Quốc Trung nghe cũng thấy thỏa đáng, vẫn là con gái tốt, biết thương cha thương mẹ, liền kéo tay Điền Tình đang lo lắng trở về phòng ngủ.
Ngày hôm sau, cả nhà Mạt Mạt dậy từ sáng sớm. Ăn bữa sáng xong, Mạt Mạt và Điền Tình bắt đầu chuẩn bị cơm trưa, món ăn cũng giống như đêm qua, tuy nhiên có làm thêm hai món nữa, một món là rau dương xỈ trộn, một món là trứng gà xào mộc nhĩ.
Liên Thanh Bách vẫn luôn tùy tiện, hôm nay lại thấy vô cùng dè dặt. Cặp song sinh sao có thể bỏ qua cơ hội trêu chọc được chứ, Liên Thanh Bách tức giận đuổi theo cặp song sinh, chạy khắp sân.
Điền Tình nhìn không nổi nữa: "Mấy người có yên tĩnh cho mẹ được một chút không hả, một chút nữa là khách tới rồi đấy."
"Bọn con biết rồi."
Ba anh em ngoài miệng là đáp như vậy, nhưng vẫn đánh vẫn nháo túi bụi, mãi cho đến tận mười giờ, sắp đến giờ nhà Triệu Tuệ tới đây thì mới chịu dừng lại.
Nhà Triệu Tuệ đến lúc mười một giờ. Có bốn người tới, cha mẹ Triệu Tuệ, chủ nhiệm Vương là bà mối, còn có Triệu Tuệ nữa.
Hôm nay vốn là nhà bọn họ đi tới nhà Triệu Tuệ, nhưng nhà Triệu Tuệ thật sự không có chỗ. Vậy nên Liên Quốc Trung liền lên tiếng, thời này không cần phải để ý quá nhiều như vậy nữa, liền trực tiếp sắp xếp gặp mặt ở nhà mình.
Tuy rằng nhà Triệu Tuệ cũng ngượng ngùng nhưng cũng không có cách nào khác. Hôm nay tới cửa còn cố ý mang theo lễ vật, mua rượu tặng cho Liên Quốc Trung, mang theo một ít bánh kẹo cho mấy đứa nhóc, lại mang theo một ít thịt và năm thước vải bông nữa.
Điền Tình hào phóng nhận lấy: "Chị dâu Triệu, chị khách sáo quá rồi."
"Đây là chuyện nên làm, nên làm mà."
Mẹ Triệu Tuệ vừa nói vừa ngắm Liên Thanh Bách, mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích, liên tục gật đầu, thái độ như vậy là rất hài lòng rồi.
Điên Tình cũng cao hứng, chào hỏi mời mọi người ngồi xuống uống trà. Mạt Mạt đi ra đón khách một chút rồi lại trở vê phòng bếp, hôm nay cô là đầu bếp chính.
Cặp song sinh và Thanh Xuyên thì bị Điền Tình bắt vào ngồi trong phòng Mạt Mạt. Mọi người đang tiến hành xem mắt ở phòng khách, cặp song sinh nằm sấp ở khe cửa nhìn lén. Mat Mạt vốn rất có lòng tin với anh cả mình, hiện tại lại bắt đầu lo lắng là không biết anh cả mình có nhìn trúng Triệu Tuệ hay không. Nghiêm túc mà nói, diện mạo Triệu Tuệ chỉ trên mức trung bình, nhưng lại là dáng vẻ phúc hậu, càng nhìn càng đẹp, đương nhiên quan trọng nhất là nhân phẩm, tuyệt đối không có gì để nói, Mạt Mạt không muốn anh cả mình bỏ lỡ cô ấy.
Một giờ sau, Điền Tình mặt mày hớn hở đi vào phòng bếp: "Mang thức ăn lên đi con."
Mạt Mạt hiểu ý, đây là thành rồi. Cô liền cao hứng gọi cặp song sinh bưng thức ăn lên, Mạt Mạt vừa bưng cá đi ra ngoài, lại gặp Liên Thu Hoa tới đây.
"Bác ơi, có phải cháu đến không đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận