Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 644. Duyên phận 2

Chương 644. Duyên phận 2Chương 644. Duyên phận 2
Mạt Mạt nhìn Tề Hồng, thật ra thím út đã không phải là thím út nữa rồi, chú út quả quyết ly hôn với thím út, vốn dĩ Mạt Mạt dự định xử lý xong hết rồi mới nói cho người nhà, nhưng cha lo lắng cho Hướng Tịch, ngày thứ hai đã gọi điện tới đây, biết chuyện đã xảy ra thì cha đánh chú út.
Hướng Tịch không chỉ là cháu trai của nhà họ Hướng cũng là cháu ngoại quan trọng của nhà họ Liên, ông nội còn mang đồ cho Hướng Tịch, ông nội tức giận muốn đoạn tuyệt quan hệ với chú út.
Liên Thu Hoa bị xử nhanh như vậy, Mạt Mạt còn chưa tới thêm dầu vào lửa, chủ nhiệm Tôn đã làm rồi.
Liên Thu Hoa bị phán quyết, tất cả mọi người đều cho rằng cô ta là bị trừng phạt đúng tội, không có ai hỗ trợ.
Chị dâu Vương: "Vậy đứa nhỏ bại não thì sao?"
Mạt Mạt nói: "Chủ nhiệm Tôn mang đi rồi, hình như là đưa cho nhà cha mẹ nuôi."
Chị dâu Vương thở dài: "Cuối cùng đáng thương nhất vẫn là bọn nhỏ, thật là nghiệp chướng."
Chị dâu Vương và Tê Hồng thấy Mạt Mạt thật sự không việc gì, trong nhà còn việc phải làm, nên đã trở về.
Tùng Nhân đợi mọi người đi rồi, ghé vào trong lòng mẹ, thương tâm hỏi: "Mẹ, anh Hướng Tịch thật sự mất rồi hả?”
Mạt Mạt ôm Tùng Nhân: "Anh Hướng Tịch sẽ còn trở lại."
Tùng Nhân kích động thẳng người dậy: "Thật sao mẹ?"
Mạt Mạt suy nghĩ một chút rồi cúi đầu hỏi: "Nếu như, nếu như anh Hướng Tịch thành em trai, thì Tùng Nhân có thể bảo vệ anh hay không?"
Tùng Nhân nghĩ mà không hiểu, vì sao anh Hướng Tịch lại thành em trai: "Mẹ, anh Hướng Tịch là anh, sao lại thành em trai chứ? Em trai Tùng Nhân là phải bị Tùng Nhân bắt nạt."
Cho dù Mạt Mạt có nói thế nào, Tùng Nhân cũng vẫn kiên trì, em trai của nó là bị bắt nạt, mà lại chỉ có thể là nó bắt nạt.
Mat Mạt: "...”
Lúc Trang Triều Dương trở về, Mat Mạt đã nấu cơm xong, Trang Triều Dương thấy Mạt Mạt bình thường, thì tâm cũng hạ xuống.
Miêu Niệm dẫn bọn nhỏ về, Mạt Mạt rửa mặt xong rồi lên giường, Trang Triêu Dương nằm trên giường, sờ bụng Mạt Mạt, đây là đứa bé thứ hai của anh.
Mạt Mạt dỗ Tùng Nhân ngủ, chờ cho cậu bé ngủ rồi, Mạt Mạt nghĩ một chút rồi kể lại giấc mơ của mình, sau cùng hỏi: "Triều Dương, anh nói xem con người thật sự có thể đầu thai không? Hướng Tịch có thể đầu thai thành con trai của chúng ta hay không?" Trang Trieu Dương sửng sốt một chút, Mat Mạt còn mơ như vậy? Anh ôm lấy cô rồi nói: "Nếu như thật sự có thể đầu thai thành con của chúng ta thì cũng là duyên phận giữa chúng ta và Hướng Tịch."
Mạt Mạt nghĩ: "Hướng Tịch suýt nữa bị chảy cạn máu, trả lại ơn sinh thành, sau đó nó lại nhận máu của em, cho nên nợ ơn của em, mà nó lại có nguyện vọng trở thành con của chúng ta, cho nên thằng bé đến trả ân tình, muốn làm con của chúng ta, sau này hiếu kính chúng ta."
Mạt Mạt khai mở đầu óc, nói như vậy, hình như thật sự là có chuyện như vậy, nói đến mức Trang Triều Dương cũng phải tin rồi, vỗ vai Mạt Mạt: "Nếu thật sự là như vậy, thằng bé nhất định là con của chúng ta, nếu như chúng ta kết hôn sớm hai năm, nói không chừng, nó cũng là con trai trưởng của chúng ta ấy"
Nếu Mạt Mạt nhớ không lầm, năm đó cô mới 16 tuổi, 16 tuổi, nhưng mà cũng có người 16 tuổi kết hôn.
Sau đó Trang Trieu Dương kịp phản ứng, nhìn bụng Mạt Mạt: "Nếu thật sự là như vậy, vậy chẳng phải cái thai này sẽ là con trai à?"
Mạt Mạt: "Hình như là vậy."
Trang Triều Dương nằm xuống, ôm Mạt Mạt: "Vậy chúng ta lại tiếp tục cố gắng, ra sức để cái thai tiếp theo là con gái, hai đứa con trai, một đứa con gái, con gái cũng không tệ."
Mat Mạt trợn trắng mắt, Trang Triều Dương nghĩ thật hay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận