Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 494. Đứa trẻ 2

Chương 494. Đứa trẻ 2Chương 494. Đứa trẻ 2
Đứa trẻ 2
Buổi chiều Tề Hồng đến tìm Mạt Mạt: "Người hôm qua đến đây là mẹ nuôi cô à, trông rất xinh."
Mạt Mạt: "Nói đi, cô lại nghe được tin tức gì thế?"
Tề Hồng cười nói: "Lần này là chuyện của cô đó, hôm qua cha nuôi của cô lái xe tới, còn mang theo rất nhiều đồ vật. Lan truyền cả khu rồi, bọn họ nói nhà cô có điều kiện tốt nhất khu, còn nói không biết Trang Triều Dương có may mắn gì mới cưới được cô."
Mạt Mạt: "Qua vài ngày sẽ không có ai đồn nữa đâu."
Tê Hồng gật đầu: "Còn có một chuyện nữa, là của Hà Liễu, cô muốn nghe không?"
Mạt Mạt không cần đoán đã nói thay Tề Hồng: "Tôn Nhụy đến gặp Dương Diệp và kể về chuyện đánh nhau, Hà Liễu sắp giải ngũ phải không?"
Tê Hồng: "Sao cô biết thế?"
Mạt Mạt nói: "Hôm qua họ đã cãi nhau trước mặt tôi, danh tiếng của Tôn Nhụy không còn nữa. Tôi biết Tôn Nhụy sẽ trả thù Hà Liễu nên tôi không đến gặp Y Y, nhưng tôi không biết rốt cuộc có trò mèo gì trong trận cãi nhau này?"
"Hoá ra là như vậy, tôi biết về chuyện cãi nhau. Hà Liễu đã sớm nhận ra trận cãi nhau này có vấn đề, cô ta vốn muốn đi tìm người tới, nhưng khi nhìn thấy Dương Diệp đi tới mà cô ta lại không báo cáo nên mới có những chuyện sau đó. Không ngờ Tôn Nhụy sẽ đứng sau màn kịch và nhìn rõ mọi chuyện."
Mạt Mạt hỏi: "Tôn Nhụy thì sao? Trung đoàn không hỏi cô ta gì à?"
Te Hồng nói: "Hỏi rồi, nhưng Ngô Giai Giai đã ra mặt nói chuyện. Để chứng minh rằng Tôn Nhụy và Cảnh Lượng không liên quan gì đến nhau, cô ta đã đưa Tôn Nhụy về nhà ở."
"Ngô Giai Giai đang bảo vệ Cảnh Lượng!"
Te Hồng gật đầu: "Đúng vậy, bọn họ đã từ bỏ Hà Liễu, nhưng tôi thấy Hà Liễu sẽ không bỏ qua đâu."
"Hà Liễu có giải ngũ cũng sẽ không rời đi ngay."
"Hả? Không phải chứ."
Mạt Mạt nói: "Bây giờ đã giải ngũ, cô ta sẽ không cam lòng rời đi, nhất định sẽ cắn chặt Hứa Thành, hiện tại cô ta không có chút lo lắng nào nữa."
Tê Hồng khit mũi: "Đó cũng là Hứa Thành đáng bị như thế."
Mạt Mạt hỏi: "Đội của Triệu Hiên cũng đang học phải không?"
Tê Hồng gật đầu: "Đúng vậy, mấy ngày nay Triệu Hiên như bị ma chướng ấy, ăn cơm cũng đọc sách. Tôi nghe Triệu Hiên nói hình như họ muốn tổ chức một lớp học xóa mù chữ cho các chị vợ quân nhân!"
"Tôi không nghe Triều Dương nói đến!"
Tê Hồng: "Trang Triều Dương có quản lý phương diện học hành đâu, anh ay không biết cũng là chuyện bình thường. Cô phải biết rằng Triệu Hiên là chính ủy”
"Xem ra là thật."
Tề Hồng nói: "Ý của Triệu Hiên là để tôi dạy các chị vợ quân nhân của đội chúng tôi, cô nói xem đây không phải là chuyện cười à? Tôi là người thiếu kiên nhẫn nhất!"
"Dạy xóa mù chữ có cần cô dạy có hệ thống đâu, chủ yếu là dạy biết chữ."
Tê Hồng mừng rỡ: "Vậy thì đơn giản, tôi có thể làm được."
"Cô trở về chuẩn bị trước đi, tránh đến lúc đó lại không biết nên dạy chữ gì. À đúng rồi, nhất định phải dạy những thứ thiết thực."
Tề Hồng đứng lên: "Thế tôi về nhà chuẩn bị đây, tôi vê nhé."
"ừ"
Buổi tối Mạt Mạt nấu cơm thịt xông khói, canh rong biển ăn kèm dưa chua.
Trang Triêu Dương trở về muộn hơn thường ngày một chút, người anh phủ đầy tuyết, Mạt Mạt hỏi: "Bên ngoài có tuyết rơi à?"
Trang Triều Dương lắc tuyết: "Ừ."
"Ngày hôm nay cũng thật là, trời nhiều mây thì tuyết rơi. Bên ngoài có rơi nhiều lắm không?"
"Bình thường, em làm món gì mà thơm thế?" "Cơm thịt xông khói, tới rửa tay ăn cơm đi."
"Được."
Mạt Mạt xới cơm cho Trang Triều Dương, Trang Triêu Dương rửa mặt sạch sẽ rồi ngồi xuống, vừa cầm đữa lên định nói chuyện thì có người gõ cửa, sau đó là tiếng người chạy xuống lầu.
Trang Triều Dương đứng dậy mở cửa, vội vàng ôm một đứa bé trở về, đứa bé bị tuyết phủ đầy người, lạnh run run, sợ hãi giãy giụa trong vòng tay Trang Triều Dương.
Mạt Mạt cau mày, con trai của Liên Thu Hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận