Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 855. Địa vị 1

Chương 855. Địa vị 1Chương 855. Địa vị 1
Địa vị 1
Mạt Mạt cười nói: "Cháu không mệt, cháu mua vé giường nằm mà. Để cháu nói chuyện với bà một lúc đã."
Bà Khâu cười: "Được rồi."
Hành lý đã được đưa vào, Mạt Mạt lấy quà ra. Trương Ngọc Linh đã cởi tạp đề, cam lấy khoa tay: "Con khéo tay quá, đẹp lắm."
"Mẹ nuôi thích là tốt rồi."
Bà Khâu cũng vui vẻ khoa tay, sờ chỗ thêu: "Con bé này thêu càng ngày càng giỏi rồi, đẹp hơn bà thêu nữa."
Mạt Mạt nói: "Bà nội, cháu còn phải học nhiều lắm, bà đừng có khen cháu."
Khâu Văn Trạch lật xem bộ âu phục: "Vẫn là con gái tri kỷ, cha đang định mua một bộ âu phục thì có cái này rồi. Bộ âu phục này so với mấy bộ cha thấy thì đẹp hơn nhiều."
Trương Ngọc Linh cầm lấy: "Đúng vậy, không bị cứng chút nào."
Mạt Mạt nói: "Con nhìn bộ mà Thẩm Triết mặc, dựa theo đó rồi sửa lại một chút, cha nuôi thích là tốt rồi."
Khâu Văn Trạch: "Thích, thích lắm."
Ông Khâu thì lại thích bộ đường trang hơn, rất hài lòng với món quà của Mat Mạt: "Cháu có tâm rồi."
Đương nhiên Mạt Mạt có tâm, nhà họ Khâu thật lòng với cô ấy, đương nhiên cô ấy cũng hồi báo thật lòng.
Quà tặng cho năm thằng nhóc thì đơn giản hơn nhiều, đều là mấy đặc sản của thủ đô, mấy thằng nhóc rất thích.
Trương Ngọc Linh nói: "Đừng có nói chuyện mãi như thế, đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm đi."
Mạt Mạt dẫn hai đứa nhỏ đi rửa tay rồi đến ngồi trước bàn ăn, món chính hôm nay là hải sản.
Bà Khâu nói: "Đây là thành phố cảng nên hải sản là tươi ngon nhất, con bé này thích ăn hải sản, hôm nay phải ăn nhiều đấy."
Trong lòng Mạt Mạt cảm thấy ấm áp, đã xa cách lâu rồi mà người nhà họ Khâu vẫn còn nhớ rõ sở thích của cô, cười nói: "Dạ."
Hôm nay là lần đầu tiên Mạt Mạt nhìn thấy tôm hùm, cô đã ăn hải sản vài lần rồi nhưng đây là lần đầu tiên được ăn.
Khâu Văn Trạch nói: "Hai năm nay nhập khẩu thương mại tăng, chủng loại hàng nhập khẩu cũng nhiều hơn. Trong khoảng thời gian này cha vẫn luôn ở cảng, quen biết một số người, mang về, nếm thử hàng nhập khẩu xem."
Mạt Mạt nói: "Bây giờ có thể đi cảng trực tiếp được ạ?” Khâu Văn Trạch nói: "Ư, đi thằng luôn, không cân đi đường vòng qua thành phố G nữa. Năm nay ở thành phố Z có rất nhiều công ty mới thành lập, con có hứng thú với cái này không? Nếu có, cha sẽ chỉ cho con.”
Mạt Mạt lắc đầu: "Con không có hứng thú với công ty, ngược lại con muốn nhìn cảng."
Khâu Văn Trạch nói: "Cái này thì đơn giản. Ngày mai cha sẽ dẫn con đi."
"Dạ. Cha nuôi, có thể chụp ảnh ở cảng được không?"
"Có thể chụp vài tấm từ xa thôi, nhưng gần thì không được."
"Chụp mấy tấm từ xa là được rồi ạ."
Một bữa cơm này ăn hơn một tiếng đồng hồ. Ông Khâu hỏi tình hình phát triển ở thủ đô, bà Khâu thì quan tâm đến việc học tập của Mạt Mạt, Trương Ngọc Linh hỏi về cuộc sống của Mạt Mạt.
Hai tên nhóc Tùng Nhân cũng không cần Mạt Mạt quản, có mấy cậu lo rồi!
Nhà họ Khâu bây giờ có giúp việc và đầu bếp. Hôm nay Trương Ngọc Linh cố ý vào bếp nấu ăn cho Mạt Mạt, ăn xong có giúp việc dọn dẹp. Trương Ngọc Linh lên lầu, thay quần áo mà Mạt Mạt đã tặng bà.
Mạt Mạt không đi theo, Khưu Văn Trạch có chuyện muốn nói với Mạt Mạt: "Cha nuôi cũng không giấu diếm con làm gì, cha nuôi đang muốn làm kinh doanh xuất khẩu, thời gian gần đây đã tiếp xúc với không ít công ty nước ngoài rôi. Cha cũng không hiểu rõ bọn họ lắm, cái nhìn thấy cũng chỉ là bề ngoài mà thôi, vậy nên cha cũng rất lo. Con cũng biết đấy, cả một tàu hàng như vậy nếu để bị trôi theo dòng nước thì cũng là một khoản tiền lớn. Mặc dù nhà họ Khâu cũng có nội tình, nhưng phải chịu học phí lớn như vậy cũng không chịu nổi."
Mạt Mạt hiểu điều này: "Có phải cha nuôi muốn con giới thiệu anh họ con, để hai nhà hợp tác không?”
Khâu Văn Trạch gật đầu: "Đúng vậy, mặc dù cha không biết nhà họ Thẩm, nhưng có con ở đây, đương nhiên nhà họ Thẩm sẽ đáng tin cậy hơn nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận