Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1410. Tiểu Phú Bà 2

Chương 1410. Tiểu Phú Bà 2Chương 1410. Tiểu Phú Bà 2
Thoắt một cái rất nhanh đã đến thứ bảy, thứ bảy Trang Triều Dương cố ý về nhà sớm, đi đặt nhà hàng trước, còn về mời khách thì về nhà gọi điện thoại mời.
Buổi tối Mạt Mạt nói với Trang Triều Dương: "Chúng ta nhận Mễ Mễ làm con gái nuôi, em nói với Mễ Mễ rồi, con bé đồng ý."
Trang Triều Dương,"Nghe lời em, anh không có ý kiến."
Mạt Mạt lại kể chuyện đi nước ngoài.
"Em chuẩn bị đợi lễ cưới của Khởi Hàng xong xuôi thì đưa Mễ Mễ đi một chuyến." Trang Triêu Dương nhéo tay vợ, buồn bực vô cùng,'Đáng tiếc anh không thể đi cùng em."
Mạt Mạt nhéo mũi Trang Triều Dương,"Cho dù anh có thời gian thì cũng không đi được."
Trang Triều Dương gối lên cánh tay,'Đúng vậy, anh rất muốn thấy được sự phồn hoa của nước ngoài, cũng muốn xem xem sức mạnh quân sự của bọn họ."
Mạt Mạt gối lên cánh tay của Trang Triều Dương,'Vốn nước mình sẽ càng thêm phồn hoa lớn mạnh, tất cả các phương diện đều như vậy, mỗi một người dân đều tự hào kiêu ngạo vì tổ quốc."
Trang Triêu Dương,"Vậy thì anh đợi xem."
Mạt Mạt hừ hừ,"Muốn nhìn thấy sự lớn mạnh của tổ quốc thì anh phải giữ gìn sức khỏe cho tốt, tưởng rằng em không biết anh lại lén lút thức đêm, anh như vậy không được đâu, anh đã nói là cùng em già đi rồi mà."
Mạt Mạt vẫn còn nhớ dáng vẻ nằm trên giường bệnh của Trang Triều Dương, mỗi lần cô nhớ đến thì tim lại đau đớn vô cùng.
Trang Triều Dương biết vợ mình lo lắng điều gì, khóe miệng nhướn lên,"Kiếp này anh hạnh phúc mĩ mãn, tâm tình cũng ảnh hưởng tới sức khỏe, yên tâm đi em, anh sẽ chú ý sức khỏe, đi cùng em đến già."
Mạt Mạt ừ một tiếng buồn buồn.
Ngày hôm sau hai vợ chồng cùng dậy sớm, Mạt Mạt lấy quần áo đã chuẩn bị cho các con ra, con trai thì đều như nhau, mấy đứa Tùng Nhân đứng cạnh nhau, quá là bổ mắt.
Còn về nhân vật chính hôm nay là Mễ Mễ, cô bé mặc váy vàng nhạt, đi giày da màu trắng, bên trên còn phối thêm một cái áo khoác móc len màu trắng, quần áo được Mạt Mạt phối, Mễ Mễ thay vào, Mạt Mạt thơm cô bé mấy cái liền.
Vẫn là con gái ăn mặc xinh đẹp, con trai có ăn mặt nữa cũng như nhau, không giống như con gái, khiến người ta không nhịn được mà muốn chơi trò thay trang phục.
Mạt Mạt và Thẩm Triết đều ăn mặc tùy ý một chút, Từ Lị cũng muốn đi cùng, quần áo là Mạt Mạt gấp gáp phối hợp, Từ Lị ngắm vuốt trước gương, xoay phải xoay trái mấy vòng nữa col TU Li kéo Mat Mạt,"Mạt Mạt, mat nhìn của chị quá tốt rồi, chị có thời gian thì dạy em đi."
Mat Mạt nói,"Được, đợi về thì chị dạy em."
Từ Lị,"Dạ, chúng ta bao giờ thì đi vậy!”
Mạt Mạt đáp lời,"Giờ vẫn còn sớm, lát nữa thì đi."
Từ Lị đuổi Mạt Mạt ra ngoài, tự mình chiếm lấy cái gương, phụ nữ ấy mà, đều yêu cái đẹp cả.
Tùng Nhân muốn đi cùng Dương Lâm, định sang nhà hàng xóm tìm Dương Lâm, cuối cùng không biết làm sao đó mà tất cả tụi trẻ con đều sang nhà họ Dương.
Nhưng chẳng bao lâu sau, An An và Thất Cân mặt mũi không vui kéo Mễ Mễ trở về nhà.
Mạt Mạt,"Làm sao thế con?"
An An,'Mễ Mễ nói chuyện với Đại Song và Tiểu Song, tụi nó không thèm để ý tới Mễ Mễ."
Mạt Mạt xoa đầu Mễ Mễ, đứa bé Mễ Mễ này rất mẫn cảm, cười nói: "Không sao, trẻ con nhà hàng xóm hướng nội, còn chưa biết kết bạn như thế nào, không phải do Mễ Mễ, Mễ Mễ chơi với các anh."
Mễ Mễ không ngốc, biết được hàng xóm không thích cô bé, cũng biết được Mạt Mạt nói như vậy là không muốn để cô bé nghĩ nhiều, Mễ Mễ gật đầu,'Dạ."
Mat Mạt nhìn thời gian,'ÐĐến giờ rồi, chúng ta đi tới trước đi."
Trang Triều Dương cầm chìa khóa xe ô tô mở cửa xe, may ma Tùng Nhân không đi theo nếu không thì không đủ chỗ ngồi nữa!
Cả nhà Mạt Mạt tới nhà hàng, vẫn chưa có người tới, không đợi bao lâu thì những người được mời lần lượt tới nơi, cơ bản đều là người của đại viện.
Bên chỗ người nhà, Khởi Hàng và Ngô Ảnh đến sớm nhất, nhưng mặt mày Khởi Hàng không vui vẻ lắm, mặt Ngô Ảnh lại càng lạnh lùng đến cùng cực.
Mat Mạt hỏi,'Hai đứa làm sao vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận