Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1624. -

Chương 1624. -Chương 1624. -
Khuôn mặt Kỳ Dung mỏi mệt, đây là vừa giám sát hàng hóa lên thuyền, vừa đến hai mắt rơi vào trên người Từ Lị không rời nổi, vợ trở nên đẹp hơn rồi.
Kỳ Dung cũng lo lắng cho vợ, hôm nay không nhận được điện thoại của vợ, trong lòng đã nhớ, cho đến lúc làm việc xong, vội vàng về nhà, vợ không ở nhà, sửng sốt, lập tức cuống lên, trong khoảng thời gian này vợ rơi vào bế tắc, anh ta sợ vợ xảy ra chuyện.
Về sau bảo mẫu đuổi theo, mới biết được Từ Lị đến nhà Liên Mạt Mạt, bấy giờ mới yên tâm.
Vợ đột nhiên thay đổi dáng vẻ, tự tin rồi, đẹp rồi, Kỳ Dung mừng rỡ.
Kỳ Dung nói với Mạt Mạt: "Đã làm phiền cô rồi, cám Ơn.
Mạt Mạt xua tay: "Hai người đi nhanh đi, đừng ở trước mặt tôi ẩn ý đưa tình, ở chỗ tôi công suất thấp, không đảm đương nổi bóng đèn."
Từ Lị đỏ mặt lên, Kỳ Dung cũng ngại.
Mạt Mạt tiễn hai người, thở phào nhẹ nhõm, một ngày này so với cô đi làm còn mệt hơn, còn không bằng đi làm nữa!
Ngày hôm sau Mạt Mạt về nhà, chị dâu Tôn có chút không biết chỉ quà đầy trên đất: "Mạt Mạt, đây là hôm qua anh Kỳ tới tặng, tôi nói không nhận, nhưng anh ta vứt quà xuống rồi đi." Mat Mat quét mat nhìn quà, thật đúng là đây đủ, đồ ăn đồ dùng đều có, Mạt Mạt thấy cũng không có gì đặc biệt quý giá, khoát tay nói: "Thu dọn đi, em giúp vợ chồng bọn họ giải quyết được vấn đề lớn, những món quà này cũng không quá mức quá đáng."
Chị dâu Tôn cảm thấy kiến thức của mình vẫn ít, sau này cũng không thể lại luống cuống như thế: "Được, vậy tôi thu dọn."
Buổi tối Từ Lị gọi điện thoại tới, dù cho giọng điệu đè nén sự vui sướng, Mạt Mạt cũng có thể nghe ra, được lắm, hai người này đã hoà thuận rồi.
Từ Lị nói đến sự nghiệp: "Kỳ Dung cũng đồng ý với quyết định của em, nhà máy gì đó anh ấy cũng đều giúp em giải quyết, em chỉ cần thiết kế tốt trang phục là được rồi, Mạt Mạt, chị nói xem nhãn hiệu quần áo bà bầu của em gọi là gì?"
Mạt Mạt: "Em tìm nhầm người rồi, hỏi thẳng Kỳ Dung không phải là xong à, dù sao Kỳ Dung chính là vạn năng."
Từ Lị ai nha một tiếng xấu hổ, trong lòng lại đồng tình với Mạt Mạt, Kỳ Dung quả thực là vạn năng.
Từ Lị không nhịn được mà nghĩ đến lần trước về nhà, buổi tối Kỳ Dung nhiệt tình vô cùng, rất thân mật giày vò cô ấy, mặt của cô ấy lại đỏ rồi, trải qua lần nguy cơ này, quan hệ vợ chồng của bọn họ đã tốt hơn, giống như mới đi vào thời kỳ yêu đương vậy.
Hiện tại Từ Lị chỉ cần nghe thấy tên Kỳ Dung, trong lòng đều sẽ hừng hực. Mat Mat có rất nhiều việc phải làm: "Không còn chuyện gì thì chị cúp đây."
Từ Lị ừ một tiếng giống như muỗi kêu, Mạt Mạt lưu loát cúp điện thoại, cô là một người phòng không gối chiếc, cũng không muốn lại bị cho ăn cẩu lương nữa.
Mạt Mạt cúp điện thoại, trong lòng oán niệm, Trang Triều Dương lại hai tuần rồi không trở về, khả năng cô bị cho ăn hai lần cẩu lương, vậy mà vô cùng nhớ Trang Triều Dương rồi.
Đầu ngón tay Mạt Mạt xoắn quanh dây điện thoại, suy nghĩ có nên gọi điện thoại cho Trang Triều Dương hay không, nhưng bọn nhỏ đều ở phòng khách, cô cũng không tiện nói ra sự nhớ nhung, nghĩ một chút, cuối cùng cũng thôi.
Mạt Mạt đang chuẩn bị lên lầu, điện thoại lại vang lên, vốn cho rằng là Trang Triều Dương, kết quả là Tùng Nhân, giọng điệu của Mạt Mạt vui vẻ, giọng cao hơn mấy phần: "Con trai, nhớ mẹ rồi hả."
Tùng Nhân vâng một tiếng, rất nhanh đã chuyển chủ đề: "Mẹ, con biết là ai nói tin tức của con cho Kỳ Tuyết Oánh rồi."
Lần trước lúc Mạt Mạt ra đi nói đến chuyện của Kỳ Tuyết Oánh, cố ý bảo Tùng Nhân chú ý, lúc này mới bao lâu đã có tin tức: "Là ai?"
Tùng Nhân đen mặt: "Lại là Lý Đức, hôm nay con mới biết, cha của Lý Đức và cha của Kỳ Tuyết Oánh có lui tới làm ăn, Kỳ Tuyết Oánh cũng lấy được tin tức của con từ chỗ Lý Đức."
Bạn cần đăng nhập để bình luận