Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 672. Sợ Hãi 2

Chương 672. Sợ Hãi 2Chương 672. Sợ Hãi 2
Mạt Mạt nhìn theo, đúng quả là đầy đủ, sống ở đây quả thực quá tiện lợi.
Xe bus đến rất nhanh, ở thời đại này chưa có tự nhét xu hay quẹt thẻ, chỉ có thể mua vé, mọi người đều tự giác xếp hàng.
Người ra ngoài buổi sang tương đối ít, lên xe có rất nhiều chỗ ngồi, Mạt Mạt chọn chỗ ngồi gần cửa sổ, An An ngồi trong lòng Mạt Mạt, vẻ mặt hai mẹ con giống nhau, mắt nhìn ngoài cửa sổ không chớp.
Hai mẹ con có khuôn mặt xinh đẹp thu hút ánh mắt của không ít người, Trang Triều Dương mím môi, tỏa ra hơi lạnh, trong xe vốn đã rất lạnh giờ dường như lại lạnh hơn mấy độ.
Trang Triều Dương sầm mặt, những người nhìn Mạt Mạt đều thu lại ánh mắt, Mạt Mạt nhìn Trang Triều Dương đang ghen, nụ cười trên môi càng ngày càng tươi.
Trang Triều Dương nhéo tay vợ, khẽ nói: "Đồng chí Mạt Mạt, có gió, đừng để gió lạnh vào bụng."
Mạt Mạt thầm lườm nguýt trong lòng, không muốn để cô cười thì cứ nói thẳng, ấy vậy mà Trang Triều Dương cũng nghĩ ra được loại lý do này.
Xe đến trạm, Mạt Mạt chưa từng tới thủ đô, không biết đây là đâu, Trang Triều Lộ giới thiệu: "Đây là con phố nổi tiếng của thủ đô, giờ là chỗ náo nhiệt nhất, chúng ta vào xem đi." Mat Mat nghe thể thì biết đây là đâu rôi, đi vào trong, người đi qua đi lại vô cùng náo nhiệt, hai bên có rất nhiều tiệm quốc tế, còn có thể nhìn thấy người nước ngoài.
Mạt Mạt nhìn vào trong tủ kính trưng bày, ấy vậy mà có búp bê tây, tuy rằng nhìn không đẹp như sau này nhưng ở thời đại này có thể nhìn thấy đã rất mới mẻ rồi.
Cửa hàng này chuyên bán hàng nước ngoài, cần phiếu ngoại hối, Mạt Mạt cũng chỉ có thể xem mà thôi.
Trang Triều Lộ dừng lại trước một chỗ trống trước cửa tiệm, chỉ cửa tiệm,"Đây là cửa tiệm ông ngoại để lại, đây chỉ là một chỗ, còn mấy chỗ nữa ở nơi khác, còn hơn hai năm nữa là có thể lấy lại, tụi em cũng tính toán đi, chuẩn bị sớm một chút."
Mạt Mạt nhìn một cái, mặt bằng không nhỏ, đây là nơi tấc đất tấc vàng ở đời sau này, cửa tiệm lớn như vậy thì không thể dùng tiền bạc để đo lường nữa rồi, ở đời sau đây là biểu tượng của thân phận và địa vị.
Trước đây Trang Triều Lộ thường xuyên mua sắm ở đây nên vô cùng quen thuộc, Mạt Mạt nhìn xung quanh vẫn chưa biến thành những tòa nhà cao tầng, cô vô cùng muốn chụp ảnh lại, Mạt Mạt ghi nhớ trong lòng, nếu như cô có cơ hội, nhất định sẽ mua máy chụp ảnh, chụp lại hết những kiến trúc cổ kính này.
Trang Triều Lộ đưa Mạt Mạt đi mua sắm cả buổi sáng, rất nhanh đã đi tới trước tiệm vịt quay, tiệm vịt quay đã hoạt động bình thường, người trong tiệm không ít, nhà họ nhiều người nên yêu cầu một phòng riêng.
Điều đáng tiếc duy nhất đó chính là mới bắt đầu bán hàng trở lại, không đủ vịt, mỗi bàn chỉ có thể gọi một còn, còn không được mua về.
Trang Triều Lộ gọi thêm nhiều thức ăn, vịt quay phần lớn rơi vào bụng đám trẻ con, người lớn ăn canh xương vịt.
Tùng Nhân liếm môi,"Mẹ ơi, vịt quay ngon quá, ngày mai nhà mình lại đến ăn đi!"
Mạt Mạt nhìn các con ăn chưa đã, cười nói: "Được!"
Trang Triều Lộ chỉ có hôm nay có thời gian, ngày mai cô ấy vẫn còn có việc phải làm, cười nói: "Ngày mai chị không đi cùng tụi em được, tụi em tự đi."
Mat Mạt gật đầu,'Dạ."
Một bữa cơm tiêu hết hai mươi đồng, một bữa ăn xa xỉ, đây là tiền lương một tháng của một công nhân, Mạt Mạt ra ngoài, nhìn sảnh đông nghịt khách hàng thì lại lần nữa cảm thán, người có tiền ở thủ đô đúng là nhiều.
Đám Mạt Mạt đi tới cửa, mới đẩy cửa ra ngoài thì cửa mở ra từ bên ngoài, hai người phụ nữ bước vào, Mạt Mạt ngây người, Tôn Nhụy?
Tôn Nhụy cũng nhận ra Mạt Mạt, khuôn mặt tràn ngập kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã che giấu đi, cố găng giữ bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận