Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 429. Tiết sương giáng 1

Chương 429. Tiết sương giáng 1Chương 429. Tiết sương giáng 1
Mạt Mạt vuốt ve cánh tay mập mạp của cháu trai hỏi: "Tin gì?"
Triệu Tuệ nói: "Hôm qua anh trai em nói, sư đoàn trưởng mới đã được định rồi, một thời gian nữa sẽ bàn giao với ông ngoại, ông ngoại phải vê Dương Thành rồi."
Mạt Mạt kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy à, em cho là ít nhất cũng phải đợi tới cuối năm col"
Triệu Tuệ đỡ lấy con trai để xi tè: "Cũng không phải, bây giờ mới bao lâu chứ, ông ngoại đã bảo Lâm Sơn đến Dương Thành chọn nhà rồi."
Mạt Mạt cau mày: "Chọn nhà gì chứ? Không phải ông ngoại sẽ ở trong đại viện của quân đoàn Dương Thành à?”
Triệu Tuệ cười: "Là chị nói sai rồi, cũng là chọn nhà ở trong đại viện, nói là để không cũng vô dụng, thật ra ấy à, chị cảm giác ông cụ muốn ở chung với mẹ."
Mạt Mạt thở dài: "Đáng tiếc không được, ông ngoại phải đảm bảo an toàn, nhưng mà đại viện và nhà ta cùng một hướng, cũng không xa lắm."
Triệu Tuệ cười: "Vậy thì tốt."
Mạt Mạt về đến nhà, chia 15 cân thịt thành 30 phần, mỗi phần khoảng nửa cân, bỏ thịt heo vào trong cái lu lớn mới mua, Mạt Mạt đứng ở ban công một lúc, sợ run cả người, bên ngoài gió nổi lên, có hơi lạnh.
Mạt Mạt về phòng ngủ, làm tổ ở trong chăn, vẫn có cảm giác hơi lạnh, mùa đông năm nay tới hơi sớm, cô nhắm mắt nhớ lại, mùa đông năm nay đặc biệt lạnh, còn có tuyết lớn mấy chục năm chưa gặp, mà sang năm, sẽ có lũ lụt, sản lượng lương thực giảm, Mạt Mạt đột nhiên cảm giác, cô dự trữ lu lớn lương thực này căn bản không đủ.
Trong chăn ấm áp rồi, mí mắt Mạt Mạt lại chìm xuống, thở một hơi ngủ thiếp đi, lúc tỉnh lại đã là xế chiều, cô đến nhà bếp xem xét, cháo ở trong nồi, bếp nén xuống, thảo nào nhiệt độ trong phòng tăng lên.
Mạt Mạt ăn cơm xong, kiểm kê những đồ chuẩn bị cho mùa đông.
Một lu lớn lương thực có gần 200 cân, một vại dưa chua, một hũ lớn cải trắng cay, trứng vịt muối ướp gia vị và trứng gà mặn vừa vặn được một vò, một túi đậu phơi khô khoảng 50 cân, ớt 20 cân, quả cà 30 cân, nấm khô ngoại trừ gửi bưu điện cho cha mẹ và mẹ nuôi thì cô còn dư lại 10 cân.
Củ cải sợi ướp một chút dưa muối, đa số đều hong khô rồi, có thể chưng ăn, ăn rất ngon.
Cải trắng tươi còn 20 cây, khoai tây và bí ngô bỏ chung vào được một giỏ nhỏ, cuối cùng là một ít rau dại phơi khô.
Các loại thịt thì thịt heo 15 cân, thỏ phơi khô còn 5 con, gà rừng 4 con, những cái khác thì không có.
Nhìn nhà bếp chất đầy thức ăn, Mạt Mạt có cảm giác đặc biệt thành công, nắm tay lại, cố lên, tiếp tục tiết kiệm lương thực, sang năm Bảo Bảo ra đời, cô phải ăn ngon thì sữa mới có dinh dưỡng.
Buổi tối Mạt Mạt nằm trên giường, nhìn Trang Triều Dương đang chăm chú vạch lên lịch, không hiểu hỏi: "Đồng chí Trang Triều Dương, anh đang ghi cái gì vậy?"
Trang Triều Dương bỏ lịch xuống, xoay người lên giường, môi hôn lên lỗ tai Mạt Mạt, ám muội nói: "Anh đang tính thời gian lúc nào thì đến ba tháng."
Mạt Mạt nhất thời không kịp phản ứng: "Ba tháng thì sao?”
Trang Triều Dương ôm eo Mạt Mạt, vẽ một vòng trên lưng Mạt Mạt: "Đồng chí Liên Mạt Mạt, em nói xem?"
Vành tai Mạt Mạt đỏ lên, cô đã hiểu, thẹn thùng nói: "Sắc lang."
Trang Triều Dương ôm sát Mạt Mạt: "Sau khi đủ ba tháng, cho em biết thế nào mới thật sự là sắc lang."
Mat Mạt: "...
Cô không muốn biết có được không?
Trang Triều Dương thấp giọng cười: "Không trêu em nữa, ngày mai anh đi kiếm một chút than về, trời lạnh rồi, nên đốt than."
"Vâng được, ngày mai có xe đến thị trấn, em muốn đi mua vài món đồ."
Trang Triều Dương xoa tay Mạt Mạt: "Bảo Khởi Hàng đi, thằng nhóc này mấy chuyến vừa rồi mua cũng không tệ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận