Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 290. Con cái còn xa lắm 2

Chương 290. Con cái còn xa lắm 2Chương 290. Con cái còn xa lắm 2
Bí thư chi bộ của thôn cũng là người nhanh nhẹn, rất nhanh làm chứng chỉ đưa cho Trang Triều Dương,"Tôi đi cùng mấy người, miễn cho trở về gặp chuyện phiền phức gì đó."
Trang Triều Dương thu hồi chứng chỉ "Cũng được."
Trở về xe, Mạt Mạt hỏi,"Tôn Hoa và Liên Thu Hoa của thôn các anh quay về rồi sao?"
Bí thư chi bộ của thôn,'Hôm qua mới về, cô quen biết bọn họ sao?"
Mat Mạt gật đầu,"Đúng, tôi tìm bọn họ có một số việc, nhà bọn họ ở đâu vậy?"
Bí thư chi bộ của thônỞ ngay tại trường học phía tây cuối thôn."
Mạt Mạt,"Cám ơn anh."
Bí thư chi bộ trong thôn nhìn Mạt Mạt nhiều thêm vài lần, chuyện của cặp vợ chồng đó có liên quan tới hai người này sao? Nhưng nhìn thần thái cô gái này, cũng không giống là người thân? Thôi bỏ đi, anh ta vẫn nên đừng nghĩ tới nữa, đầu năm nay, quản tốt chuyện của mình là được.
Lên núi, Trang Trieu Dương không cho Mat Mat đi cùng, Mạt Mạt chỉ có thể đợi ở trong xe, ngoài xe truyền đến âm thanh chửi rủa của bọn nhỏ, Mạt Mạt thuận theo tiếng nhìn qua đó.
Chỉ thấy một đám nhóc, vây quanh năm người mà măng,'Xú lão cửu, đồ sao chổi, thúi chết được, thúi chết mất."
Ánh mắt năm người chết lặng nghe thấy vậy cũng không làm gì, đứng lặng ở đấy, bọn nhỏ rất nhanh cảm thấy không thú vị, lập tức giải tán.
Năm người chờ mấy đứa nhóc đi mất, chắc chắn sẽ không quay lại, mới máy móc đeo gùi lên.
Mạt Mạt không chỉ thấy được chủ nhiệm Hướng, còn thấy được người cô không ngờ tới, Tiền Dịch Tín, cha của Tiền Y Y, không ngờ sẽ bị chuyển xuống thôn Tiểu Câu.
Năm người đi ngang qua xe Jeep, chủ nhiệm Hướng nhìn thấy Mạt Mạt, trong mắt có hi vọng nhìn vào vị trí lái xe, không thấy Trang Triều Dương thì trên mặt rất thất vọng, há to miệng muốn hỏi Mạt Mạt, nhưng khi thấy ánh mắt trong suốt của Mạt Mạt, lời nói lại kẹt trong cổ họng, một chữ cũng không nói ra được.
Tiền Dịch Tín nhìn thấy Mạt Mạt, chút đờ đẫn trong mắt rốt cục có ánh sáng, cẩn thận quan sát xung quanh, không có thôn dân, nhanh chóng hoi"Tinh hình trong nhà của tôi thế nào? Bọn họ sống có tốt không?"
Mat Mạt cũng vội nói,"Tất cả mọi người đều rất tốt, dì sinh thêm bé gái, Tiền Tình Tình, Y Y về quê, đi thôn Hà Liễu, là thôn gần Dương Thành nhất."
Tiền Dịch Tín trịnh trọng nói: "Cám ơn!"
Mạt Mạt hiểu rõ, Tiền Dịch Tín đang cảm ơn sự hỗ trợ của cô, Tiên Dịch Tín không dám ở lâu, nắm thật chặt cái gùi sau lưng, quay người bước đi.
Tiền Dịch Tín nghe được tin tức người nhà, lại day hi vọng ve tương lai một lần nữa, ông ta không thể cam chịu.
Mạt Mạt đợi bọn họ đi rồi, ngẩng đầu nhìn bầu trời, Tiên Y Y đi thôn Hà Liễu, Thanh Nghĩa lại đi tới thung lũng xa xôi.
Mạt Mạt còn nhớ rõ, hôm sau ngày Thanh Nghĩa bị đánh, hai chị em nói chuyện một hồi, cô phải đi làm, Thanh Nghĩa gọi cô lại,"Chị, em có cảm giác mình quá ngây thơ, em muốn rèn luyện mình, chị giúp Y Y là được rồi."
Trang Triều Dương trở lại xe, nghi ngờ hỏi,"Sao cười vui vẻ vậy?"
"Thằng nhóc thúi nhà em trưởng thành rồi, em đương nhiên vui vẻ."
Trang Triều Dương biết chuyện của Thanh Nghĩa,"Thật sự là em ấy nên trưởng thành rồi, em đó, trước đây quản quá nhiều, hiện tại anh cảm thấy rất tốt."
"Đúng vậy, em quản nhiều quá, sau này sẽ không quan tâm nữa, anh cũng làm xong rồi sao?"
"Ừ mua bốn cây, hết thảy bốn mươi đồng."
"Bốn cây đủ không?"
"Đủ, chú Tôn nói còn có thể thừa một chút gỗ, anh kêu ông ấy giúp anh làm cái xe đẩy em bé."
Mạt Mạt/Anh nghĩ xa xôi quá đi." "Tất nhiên, kết hôn, có con sẽ còn xa sao?"
Mat Mạt,...
Xe chạy đến trường học, gọi là trường học, kỳ thật chỉ là hai căn nhà nát, Liên Thu Hoa đang ở trong sân nhìn con mình, cô ta nhìn thấy Mạt Mạt trên xe, bị dọa sợ nên ôm con mình chạy vào nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận