Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1009. Quyên góp 1

Chương 1009. Quyên góp 1Chương 1009. Quyên góp 1
Rất nhanh Vân Kiến đã trở lại, Phạm Đông đi theo phía sau, anh ta tới một mình, cánh tay treo trước ngực, mặt mũi đều sưng lên.
Một cái tay khác của Phạm Đông cầm theo một cái túi, đặt túi lên bàn: "Tôi tới để nói xin lỗi, tôi đến để bày tỏ thành ý của tôi, tôi biết tôi làm không đúng, tôi xin lỗi.
Thái độ Phạm Đông thành khẩn, Mạt Mạt nhìn túi hồ sơ, đồ trong túi Mat Mạt không cần: "Anh cầm về đi."
Phạm Đông không dám cầm, anh ta sợ cầm về rồi, không thể tiêu tan được lửa giận của Trang Triều Dương: "Cô cứ nhận đi!"
Mạt Mạt quan sát Phạm Đông, lần này anh ta nhớ lâu rồi, nếu như cô không nhận những thứ này, Phạm Đông sẽ không yên tâm, cô cũng không muốn có quan hệ với anh ta.
Phạm Đông này quá kín đáo, người bị như này, cũng chỉ có Trang Triều Dương mới có thể đối phó, Mạt Mạt nói: "Anh cho tôi, tôi cũng sẽ quyên tặng những thứ này đi."
Ngụ ý chính là nhà chúng tôi không muốn có bất cứ liên quan nào đến anh.
Phạm Đông nghe hiểu, bây giờ anh ta ước gì có thể cách xa Trang Triêu Dương, Trang Triều Dương chính là kẻ điên, hai tối nay anh ta ngủ không được an ổn, luôn mơ tới ánh mắt của Trang Trieu Dương, bị doạ đến nỗi cả người đầy mồ hôi lạnh.
"Xử lý như thế nào tôi không quan tâm, tôi chỉ thể hiện thành ý của mình, quấy ray rồi, xin phép cáo từ."
Phạm Đông đi rồi, Vân Kiến đi đóng cửa, lúc trở về nhìn túi hồ sơ: "Chị, Phạm Đông đưa cho thứ gì vậy?"
Mạt Mạt mở túi ra: "Mở ra là biết."
Trong túi là giấy chứng nhận chuyển đổi bất động sản, còn có một quyển sổ tiết kiệm, Mạt Mạt cầm lấy giấy chứng nhận bất động sản, là một mặt tiền cửa hàng, vị trí cũng không tệ lắm, căn cứ vào giá cả hiện tại trên thị trường, có thể bán được năm vạn.
Bên trong sổ tiết kiệm có 10 vạn, Mạt Mạt đưa đồ cho Vân Kiến.
Vân Kiến lắc lư quyển sổ tiết kiệm: "Phạm Đông này thực sự sợ rồi, khá hào phóng, anh rể thật lợi hại."
Bây giờ người Tùng Nhân sùng bái nhất chính là cha: "Cha lợi hại."
An An cũng hô hào: “Cha lợi hại."
Mạt Mạt bật cười vui vẻ, giáo sư Lý hỏi: "Thật sự định quyên tặng hết số tiền này hả?"
Mạt Mạt sờ khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp của An An, cong mắt: "Vâng, đều quyên tặng hết, trợ giúp những đứa trẻ nghèo khó được đến trường, thay đổi vận mệnh của những đứa nhỏ này, cũng có thể vận chuyển người tài vì tổ quốc."
Giáo sư Lý cười: "Được, có cần ông hỗ trợ không?"
Tiên lân trước Mat Mat đóng góp là Chu Dịch xử lý, bây giờ anh ấy không chỉ tham gia xây dựng kinh tế, còn phải khảo sát dân sinh, đối với mấy chuyện này thì anh ấy hiểu rõ nhất, với lại để Chu Dịch giúp đỡ quyên tặng ra ngoài, cũng là gián tiếp giúp đỡ Chu Dịch, cuối cùng chính là giao cho anh ấy, Mạt Mạt yên tâm, Chu Dịch vì để trèo lên trên, nhất định sẽ tận tâm tận lực.
"Cháu có người bạn rồi ạ."
Giáo sư Lý cũng không hỏi, nhìn thoáng qua thời gian: "Được, hết thời gian nghỉ rồi, nên đi học thôi, tất cả về phòng đi."
Vân Kiến cũng đứng dậy về phòng ngủ đọc sách, Mạt Mạt thu dọn lại đồ vật, nhìn thời gian, lái xe đi tìm Chu Dịch.
Chu Dịch ở đơn vị: "Hôm nay anh nhìn thấy chim khách rồi, anh đã biết chắc chắn là có chuyện tốt, nói đi, có chuyện gi tốt mà tới tìm anh thế?"
Mạt Mạt đưa túi hồ sơ cho Chu Dịch, anh ấy nhìn đồ trong túi hồ sơ: "Em lại muốn quyên góp?"
Mạt Mạt nói: "Vâng, quyên góp."
Chu Dịch nghiến răng: "Đây là con số không nhỏ đâu, em không cân nhắc thêm à?"
Mạt Mạt cười: "Chẳng để làm gì cả." Chu Dịch nhìn cham chăm Mat Mat thấy cô không nói rõ ý, cũng không hỏi nhiều, cười nói: "Anh hiểu rồi, anh thật sự cảm ơn hai người các em, năm nay trên lý lịch của anh, nhất định xuất sắc nhất rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận