Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 143. Hương vị của tình yêu! 1

Chương 143. Hương vị của tình yêu! 1Chương 143. Hương vị của tình yêu! 1
Hương vị của tình yêu! 1
Hướng Hoa kéo Liên Thu Hoa đi như thế nào thì Mạt Mạt không biết, cho dù là biết, cô cũng sẽ không chú ý đến cực phẩm này.
Cái mà Mạt Mạt chú ý chính là, người nhòm ngó ngôi nhà của ông ngoại Hướng Triều Dương rốt cuộc chính là chủ nhiệm Hướng hay là Ngô Mẫn đây?
Suy đoán của Mat Mạt nghiêng ve phía Ngô Mẫn hơn, ăn cơm tối xong, Mạt Mạt nói cho mẹ nghe ngày cưới của Liên Thu Hoa. Mẹ cô chỉ ừ một tiếng tỏ vẻ đã biết, chờ cha cô trở về rồi lại nói tiếp.
Mạt Mạt dọn dẹp phòng bếp xong, trở lại phòng, lấy giấy viết thư ra định viết thư cho Hướng Triều Dương. Suy nghĩ một chút rồi mới cầm bút, nhưng cảm giác thế nào cũng không đúng. Cô đã xé hai tờ giấy viết thư rồi, cực kỳ rối rắm, liệu thấy cô chủ động viết thư như thế này thì Hướng Triều Dương có suy nghĩ nhiều hay không?
Mạt Mạt cắn môi: "Đồng chí Hướng Triều Dương, em viết bức thư này cho anh, xin đừng suy nghĩ nhiều, lá thư này là nói về căn nhà của anh..."
Mạt Mạt viết xong lại kiểm tra một lần nữa, xác định đã nói rõ sự việc trong thư, cũng không có một chỗ nào để Hướng Triều Dương có thể hiểu lầm cả, lúc này mới gấp thư lại, định ngày mai tranh thủ thời gian đi tới bưu điện. Ngày hôm sau Điên Tình đi làm, Mạt Mat đang lau bàn, Thanh Nghĩa hùng hùng hổ hổ chạy vào: "Chị ơi, người lính đưa thư lần trước lại tới."
Mạt Mạt buông giẻ lau xuống, bức thư này của Hướng Triều Dương cũng quá trùng hợp rồi.
Lý Thông nhìn thấy Mạt Mạt liền đưa thư và bưu kiện cho cô.
Mạt Mạt nhíu mày: "Anh là cố ý đến đây đưa thư à”
Lý Thông giải thích: "Không phải, anh là binh sĩ phụ trách kiểm tra thư và bưu kiện của doanh trại. Không phải là bọn anh vừa mới chuyển đến đây sao, còn chưa thành lập điểm tiếp nhận nên cứ cách mấy ngày anh lại đến đây lấy một lần."
Mạt Mạt nghĩ đến thư của mình, hôm nay cho dù cô có gửi qua đường bưu điện thì xem ra cũng là ở bưu điện chờ lấy.
"Đã làm phiền anh phải chạy riêng một chuyến tới đây, vất vả rồi."
Lý Thông cười: "Không vất vả gì hết, cũng thuận đường mà. Đúng rồi, chiều nay anh sẽ ở tại bưu điện để đợi tiếp nhận thư và bưu kiện, nếu như em muốn trả lời thư thì có thể trực tiếp đến đó tìm anh cũng được. Anh tên là Lý Thông."
Lý Thông rất muốn gọi Mạt Mạt là chị dâu, đáng tiếc doanh trưởng đã cảnh cáo không được gọi như thế. Xem ra doanh trưởng muốn ôm mỹ nhân về nhà còn cần phải cố gắng hơn! Mat Mat bảo Lý Thông đợi một chút, chạy về phòng, cầm bức thư tối hôm qua cô đã viết xong, còn có bưu kiện đã chuẩn bị sẵn đưa cho Lý Thông.
"Đây là gửi cho doanh trưởng của các anh, làm phiền anh rồi."
Mạt Mạt nói xong, liếc mắt nhìn bưu kiện, cắn môi nói: "Nhờ anh nói cho Hướng Triều Dương biết, bảo anh ấy đừng có hiểu lầm. Đây chỉ là trả lại lễ vật mà anh ấy tặng trước đó thôi."
Mat Mat nói xong xoay người trở về phòng, vỗ vỗ mặt mình, câu cuối cùng của cô thêm vào, sao lại có loại cảm giác giấu đầu lòi đuôi như vậy chứ?
Lý Thông ước lượng thử thấy bưu kiện khá nặng, cũng không thua gì cái bưu kiện mà doanh trưởng gửi tới đây. Hai người này thật sự thú vị đấy.
Cặp song sinh vây quanh Mạt Mạt hai vòng, Thanh Nhân nói: "Chị, có phải chị có ý với Hướng Triều Dương không?"
Thanh Nghĩa phụ họa: "Đúng vậy, chị, nếu chị không có ý với Hướng Triều Dương thì chị đã sớm đối đãi như với Hướng Hoa rồi."
Mạt Mạt vặn lỗ tai Thanh Nghĩa: "Em quan tâm quá nhiều rồi đấy."
Thanh Nghĩa oai oái kêu đau, cảm thấy bất công hét lên: "Chị, tại sao chị chỉ nhắm vào em thôi thế?"
"Ai bảo em đứng gần chị nhất. Chị nói cho hai đứa biết, chuyện hôm nay nếu đứa nào dám nói ra thì chị sẽ áp dụng hình phạt kinh tế cho đứa đó." Cặp song sinh từ khi dùng tiên tiết kiệm mua xe đạp xong thì trong tay vẫn luôn thiếu tiền. Túi so với mặt còn sạch hơn, tất cả đều dựa vào Mạt Mạt tiếp tế! Cặp song sinh nhìn nhau, đồng thanh nói: "Bọn em sẽ không khuất phục, trừ khi có năm hào (một đồng) phí giữ bí mật!"
Thanh Nhân gõ đầu Thanh Nghĩa: "Phí giữ bí mật của em rẻ thật đấy!"
Thanh Nghĩa ôm đầu: "Thế sao anh không nói là bụng anh đen đi!”
Mạt Mạt không để ý tới cặp song sinh đang cãi nhau, tự mình mở bưu kiện ra. Thứ đầu tiên cô nhìn thấy là hộp cơm, mở hộp cơm ra, trong hộp cơm có mấy quả trứng gà rừng, cô đếm được sáu cái, phía dưới là thịt xông khói bọc trong giấy kraft, còn có một gói thịt trâu khô ước chừng hơn ba cân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận