Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 841. Vả mặt 1

Chương 841. Vả mặt 1Chương 841. Vả mặt 1
Mạt Mạt cũng không có tế bào văn nghệ nào cả, ca hát cũng không lạc giọng nhưng cũng không thể nói là êm tai, nhạc cụ thì bỏ đi, cô không có tế bào đó.
Bà ngoại biết đàn dương cầm còn biết đánh đàn, đáng tiếc không di truyền cho cô.
Mạt Mạt xoè tay ra: "Lớp trưởng, cậu đừng hy vọng gì ở tôi, ngoại trừ chuyện ca hát không lạc giọng thì thật sự không biết những cái khác."
Lý Ngọc Chí nhìn về phía Bàng Linh, cô ấy xua tay: "Tôi biết đánh võ quân đội, cái này không thể tính chứ."
Lý Ngọc Chí đen mặt, đầu sắp nổ tung rồi, chẳng lẽ lại phải hợp xướng giống với các lớp khác? Nhưng hăng hái hát cũng chỉ có mấy người, thật sự không có gì mới mẻ cả.
Lý Ngọc Chí: "Tất cả mọi người biết cái gì, tích cực hăng hái đăng ký, chuyện này được thêm điểm vào hồ sơ, tất cả mọi người tích cực lên một chút."
Mạt Mạt quay đầu nhìn những bạn học giơ tay, không một nữ sinh nào có tài nghệ, ngược lại là nam sinh, biết không ít thứ, có người biết thổi đàn organ, còn có người biết kéo vĩ cầm.
Lý Ngọc Chí thấy vậy vô cùng vui mừng, không nghĩ tới nữ sinh không được, nam sinh lại ra sức như thế. Tiết mục rất nhanh đã được quyết định, đàn vĩ cầm, ca khúc thì tự lựa chọn.
Mạt Mạt nhìn lịch, sắp đến Nguyên Đán rồi, năm nay Nguyên Đán có ý nghĩa trọng đại, lịch sử cũng không có thay đổi, ngày đầu năm âm lịch, thiết lập quan hệ ngoại giao với nước M rồi.
Sau này buôn bán ở bên ngoài sẽ ra đời và phát triển, các xí nghiệp lớn cũng thành lập vào năm 1979. năm 1979 là một năm phát triển nhanh như gió.
Không hề nghi ngờ gì tiết mục của lớp Mạt Mạt đã được chọn, ở niên đại này không có mấy người biết đàn vĩ cầm, tiết mục tự nhiên là xuất sắc.
Tiết mục được tuyển chọn rồi, mọi người nên ôn tập thì ôn tập, toàn bộ trường học, vui vẻ nhất chính là khoa kinh tế.
Từ Lị nói: "Tôi nghe nói, tiết mục của lớp Hướng Hoa rất đặc biệt."
Mat Mat biu môi trong lòng, đương nhiên là đặc biệt rồi, lấy tiết mục kinh điển của hậu thế để làm, có thể không đặc biệt sao?
Mạt Mạt không thèm để ý Hướng Hoa chuẩn bị tiết mục gì, cô càng chú ý hơn là sắp thiết lập quan hệ ngoại giao rồi, rốt cuộc là nhà họ Thẩm sẽ để ai trở về.
Thời gian trôi qua rất nhanh, hội diễn Nguyên Đán bắt đầu rồi, hội diễn không phải ngày mùng 1, chọn ngày 30 tháng 12 để tiến hành. Lớp Mat Mat đến cho ngôi rôi, Mat Mạt nhìn lê đường, may mà lễ đường đủ lớn, nếu không thì thật sự không ngồi được.
Chỗ ngồi của lớp Mạt Mạt khá thấp, thật sự không thể nào nhìn rõ bên dưới khán đài.
Lãnh đạo trường học lên trên bục phát biểu: "Lần đầu tiên..."
Bản thảo này có hơi dài, Mạt Mạt bấm thời gian, nửa tiếng mới kết thúc.
Bàng Linh chỉ trên bục: "Chu Tiếu lại là người chủ trì, lễ phục thật đẹp."
Mạt Mạt nhìn sang, lễ phục là sườn xám, bên trên đeo trang sức, bên dưới đi giày cao gót, xem ra là đặt trước, tóc Chu Tiếu cũng mới làm, rất xinh đẹp.
Người đàn ông chủ trì mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, ngoại trừ quần áo mới tinh, những thứ khác thì không có gì đặc biệt.
Chu Tiếu hô lên một tiếng, chương trình bắt đầu rồi.
Mạt Mạt cũng không lo lắng Chu Tiếu giở trò xấu øì, hôm nay có lãnh đạo tới, Chu Tiếu sẽ chỉ cố gắng hết sức làm cho hoàn mỹ, sẽ không giở trò xấu gây chuyện.
Chương trình vẫn đang tiếp tục, bởi vì tiết mục của khoa kinh tế rất xuất sắc, nên để lại cuối cùng, đầu tiên là tiết mục của khoa khác
Mạt Mạt xem say sưa, đừng nói, tiết mục thật sự có những đặc sắc của niên đại. Đáng tiếc duy nhất là cách sân khẩu quá xa, Mat Mạt muốn chụp ảnh cũng không chụp rõ được.
Rất nhanh đã tới tiết mục của khoa kinh tế, tất cả mọi người đều tỉnh táo tinh thần, Mat Mat cũng rất tò mò, ngồi thẳng người.
Mạt Mạt xem xét ấy vậy mà lại là nhảy múa, hơn nữa lại còn là múa trống, múa trống cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận