Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1077. Trẻ Trung 1

Chương 1077. Trẻ Trung 1Chương 1077. Trẻ Trung 1
Đứa bé trong lòng Đại Mỹ tuy mới có bốn tuổi, nhưng đã có nét nào ra nét đó rồi, ánh mắt Mạt Mạt dán chặt vào đứa bé trong lòng Đại Mỹ.
Đứa bé bị Mạt Mạt nhìn khiến cho hơi xấu hổ, quay đầu đi ôm chặt lấy mẹ, còn len lén quay đầu lại nhìn cô, thấy Mạt Mạt vẫn còn nhìn mình thì khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên.
Mạt Mạt thấy mọi người đều đi vào phòng cả rồi, lúc này mới thu lại ánh mắt, Vương Vũ chính là Vương Vũ của kiếp trước, khuôn mặt vẫn giống hệt khuôn mặt của kiếp trước, Mạt Mạt tuy rằng sớm đã có dự tính trong lòng rồi nhưng trong lòng khó tránh khỏi kích động.
Khả năng quan sát của Trang Triều Dương vô cùng nhạy bén, phát hiện ra từ lúc cả nhà Đại Mỹ đến nhà, ánh mắt vợ nhìn anh sao lại nồng nhiệt thân thiết vậy nhỉ?
Mạt Mạt mời Đại Mỹ và Vương Thiết Trụ cùng ngồi xuống, một bên mắt của Vương Thiết Trụ vẫn luôn nhắm chặt, mắt đã bị mù rồi, Mạt Mạt nhìn vết sẹo, đã hồi phục lại hòm hòm rồi.
Vương Thiết Trụ là một người đàn ông, tuy rằng tàn tật rồi, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không hề thay đổi, trạng thái tỉnh thần cực kì tốt, sự lạc quan của Vương Thiết Trụ đã ảnh hưởng tới tất cả mọi người trong nhà.
Nụ cười của Triệu Đại Mỹ vẫn trong sáng như cũ, nhìn bụng bầu của Mat Mạt,”Tôi thầy cô sắp sinh rôi nhỉ"
Mạt Mat cười gật đầu,Đúng thế, dự sinh đầu tháng sau, đây là Vương Vũ đúng không! Nhóc con nom xinh xắn ghê."
Triệu Đại Mỹ nghe thấy Mạt Mạt khen, cười nói: "Nhóc này đúng là giỏi nhặt, nhặt hết những cái ưu điểm của tôi và của Thiết Trụ, là người đẹp trai nhất nhà tôi đó."
Mạt Mạt nghe khẩu khí của Triệu Đại Mỹ thì có thể nghe ra, Triệu Đại Mỹ rất thích đứa bé này, Vương Vũ len lét nhìn Mạt Mạt, cô lấy một quả táo từ trong đĩa đưa cho bé,"Dì cho này, ăn đi!"
Vương Vũ nhìn mẹ một cái, thấy mẹ gật đầu, lúc này mới nhận lấy, đưa quả táo cho mẹ,"Mẹ, mẹ ăn trước."
Triệu Đại Mỹ cong cong khóe mắt, cô ấy vô cùng tự hào đối với sự giáo dục của mình dành cho con trai, Mạt Mạt nhìn thấy cảnh này liền nghĩ tới lần đầu tiên gặp Đại Hải, Đại Hải cũng đưa cho Triệu Đại Mỹ như thế này.
Mạt Mạt cảm thán,"Thời gian trôi qua nhanh quá, mới chớp mắt Đại Hải cũng đã mười mấy tuổi rồi."
Tính cách Đại Hải giống Vương Thiết Trụ, thật thà phúc hậu, xấu hổ chào một câu rõ to"Di Mạt Mạt."
Mat Mạt đáp lời "Ừ!"
Mạt Mạt nhìn Vương Vũ đưa táo cho cha, Vương Thiết Trụ không lây thì lại đưa cho anh trai, cuối cùng mới là cậu bé, nhìn dáng vẻ này của Vương Vũ, khóe miệng Mạt Mạt cong lên.
Lòng dạ của Vương Vũ giống như Đại Mỹ và Vương Thiết Trụ, lương thiện.
Tâm trạng của Mạt Mạt vui vẻ, kiếp trước, cô gọi Vương Vũ là chú, kiếp này, Vương Vũ gọi cô là cô, nghĩ ngẫm thì vận mệnh quả thực là thần kì.
Bởi vì Mạt Mạt sắp sinh rồi nên cả nhà Vương Thiết Trụ ở lại ăn cơm, cơm canh đều do Trang Triều Dương nấu cả.
Triệu Đại Mỹ đứng dậy,"Tôi đến là để chăm sóc Mạt Mạt, để tôi nấu cơm chol"
Triệu Đại Mỹ không hề vì quan hệ trước đây vốn là bạn bè mà giờ biến thành chủ tớ mà khó chịu, đây là một kiểu độ lượng, Triệu Đại Mỹ ngược lại còn cảm ơn, cảm ơn cả nhà Mạt Mạt nhớ đến bọn họ, lúc khó khăn nhất đã giúp bọn họ.
Miêu Tình đứng day"Dbe mẹ làm cho, Triều Dương, con nói chuyện với chiến hữu đi."
Trang Triều Dương,"Mẹ, để con làm cho!"
Miêu Tình khoát tay" Nghe lời mẹ, được rồi, đừng đến phá rối mẹ nữa."
Miêu Tình vừa nói vừa đóng cửa lại, đây là ý ngăn người vào trong bếp, lúc này Triệu Đại Mỹ cũng thấy xấu hổ rồi,"Nhưng tôi nhận lương mà."
Mạt Mạt bật cười,"Hôm nay mọi người là khách, là bạn của nhà tôi." Trong lòng Triệu Đại Mỹ có dòng nước am áp, trước khi xảy ra chuyện, Thiết Trụ là Doanh trưởng, tuy rằng vì vấn đề học vấn nên không thể tiếp tục thăng chức nữa rồi, nhưng tiền lương không thấp, lại nở mày nở mặt, cô ấy còn là giáo viên tiểu học.
Nhưng Thiết Trụ xảy ra chuyện, đối diện với việc chuyển ngành, người trước đây quan hệ không tồi với cô ấy, đều lần lượt cách xa, chỉ sợ cô mở miệng vay tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận