Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1745. -

Chương 1745. -Chương 1745. -
Mạt Mạt thật sự đã đoán đúng, Hoắc Tình lấy lời khai xong trở về, nói với Mạt Mạt tin tức của Lý Thư, Mạt Mạt cũng kinh hãi, Lý Thư điên thật rồi.
Trong mắt Hoắc Tình ánh lên sự sợ hãi: "Tổng giám đốc Liên, Lý Thư đúng là kẻ điên, không chỉ muốn giết em, còn muốn giết mẹ của Lý Vinh Sinh, vì sao chứ? Em cũng không quen biết Lý Thư!"
Mạt Mạt không biết nên giải thích như thế nào, có thể nói đời trước Lý Thư quen biết em hay không? Không thể, Mạt Mạt chỉ có thể quay đầu không nhìn Hoắc Tình, hai mắt nhìn chằm chằm phòng phẫu thuật, trong lòng trĩu nặng.
Phẫu thuật còn đang tiến hành, An An đã quay vê: "Thay đã đồng ý hỗ trợ, đã đi tìm người tranh thủ tới sớm."
Mạt Mạt rất tin tưởng An An làm việc, thầy của An An rất lợi hại, bạn của ông ấy cũng đều là người tài ba.
Phẫu thuật kết thúc, còn phải phẫu thuật hai lần nữa, chí ít tính mạng đã được bảo vệ, về phần có thể tỉnh hay không, phải xem kết quả hai lần phẫu thuật.
Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm, tính mạng đã được bảo vệ là được, chỉ có tính mạng được bảo vệ mới có thể có khả năng vô hạn!
Hoắc Tình trực tiếp xụi lơ, ngơ ngác ngồi trên ghế, Mạt Mạt đưa Lý Vinh Sinh đến phòng chăm sóc bệnh nặng không gặp Hoac Tình, bảo An An đi tìm.
Mạt Mạt không được vào phòng bệnh, Lý Vinh Sinh bây giờ rất yếu ớt, ai cũng không được gặp.
Mẹ của Lý Vinh Sinh mặc quần áo bệnh nhân tới, cơ thể vẫn còn yếu ớt, Mạt Mạt sợ kích thích mẹ của Lý Vinh Sinh, nói đối: "Có bác sĩ ở đây, phẫu thuật hai lần là được, dì đi về nghỉ ngơi trước đi! Chăm sóc sức khoẻ cho tốt, đừng khiến cho Vinh Sinh lo lắng."
Quả nhiên sắc mặt của mẹ Lý Vinh Sinh khá hơn một chút, con trai còn sống là được, bà ấy chỉ sợ, chỉ sợ tới lúc, nghe thấy tin con trai của bà ấy đã qua đời, bà ấy cũng không thiết sống nữa.
Mạt Mạt đưa mẹ của Lý Vinh Sinh trở về phòng bệnh, chờ lúc trở vê Hoắc Tình mới tới, đang nằm sấp ở cửa, trong mắt có lo lắng, cũng có đau lòng.
Mạt Mạt thầm nghĩ, may mắn, mẹ của Lý Vinh Sinh còn không biết con trai là cứu Hoắc Tình nên xảy ra tai nạn xe cộ, Lý Vinh Sinh không sao, chuyện øì cũng dễ nói, nếu như thật sự có chuyện, hoặc là có di chứng gì đó, mẹ của Lý Vinh Sinh có thể hận chết Hoắc Tình.
Đừng quan tâm xuất phát từ nguyên nhân gì, dù sao nhất định sẽ hận lên Hoắc Tình là được rồi, sau này nếu thật sự muốn sinh hoạt chung một chỗ, không chừng sẽ cãi nhau ầm ï mất!
Mạt Mạt vỗ vai Hoắc Tình: "Em cũng đừng khóc nữa, trở ve cùng chị, bộ quần áo này của em cũng nên thay rồi."
Hoắc Tình lắc đầu: "Em không đi, em muốn ở lại." Đây là một cô gái quật cường, Mat Mat thẳng tay mạnh mẽ dẫn đi, Hoắc Tình ở đây cũng không giúp được gì, cô còn không giúp được gì!
Mặt Hoắc Tình vẫn còn dính máu, cũng may, chí ít không bị chóng mặt, tắm rửa thay quần áo, vẫn luôn bất an ngồi ngơ ngẩn, Mạt Mạt cầm điện thoại lên: "Gọi điện thoại về nhà, giờ này em cũng chưa về tới nhà, trong nhà chắc sẽ lo lắng."
Trong mắt Hoắc Tình lúc này mới có thân thái, cầm điện thoại lên gọi cho đại đội, cũng không bảo người nhà hay ông nội đến, chỉ để lại tin tức, sau đó cúp máy.
Mat Mạt: "...”
Cô gái này cứ cúp máy như vậy, trong nhà còn không lo lắng như cháy nhà hay sao.
Mạt Mạt cũng không trông cậy vào Hoắc Tình, cô gái còn quá nhỏ, tự mình làm, gọi điện thoại tới, nói rõ tình hình, trọng điểm nói Hoắc Tình không việc gì, lúc này mới cúp điện thoại.
Bây giờ An An đã nấu cơm xong, Mạt Mạt lôi kéo Hoắc Tình: "Ít nhiều cũng ăn một chút."
Hoắc Tình không ăn: "Em không thấy ngon miệng."
Mạt Mạt lý giải thì có thể hiểu được, thế nhưng không có kiên nhẫn: "Em cứ như vậy, có hối hận thì cũng làm được cái gì, mau ăn cơm đi, ăn cơm đi mới có thể chăm sóc Lý Vinh Sinh, đừng để đến lúc không chăm sóc được cậu ấy, ngược lại em đã ngã xuống trước, còn không biết ai chăm sóc ai đâu!" Hoac Tình há to miệng, cổ nén nước mắt, cúi dau ăn cơm, Mạt Mạt cũng không có tâm trạng ăn cơm, nhưng không dựa vào được mẹ của Lý Vinh Sinh, còn phải dựa vào cô.
Mạt Mạt bảo An An trông nhà, sau đó lại đến bệnh viện một chuyến, đưa cơm cho mẹ Lý Vinh Sinh, Mạt Mạt mua, cô cũng không có tâm trạng đi nấu cơm.
Sau đó Mạt Mạt lại đi xem Lý Vinh Sinh, mặc dù hôn mê, nhưng số liệu vẫn còn ổn định, đây chính là tin tức tốt.
Ngày hôm sau tin tức Lý Vinh Sinh bị tai nạn xe cộ đã lên báo, có không ít người động tâm tư, Lý Vinh Sinh mà chết, miếng bánh kem mà Lý Vinh Sinh để lại thì phải chia.
Mạt Mạt nhận được điện thoại của không ít người, có người thật sự quan tâm, cũng có người tìm hiểu tin tức, Mạt Mạt phiền phức vô cùng, nhưng Mạt Mạt không thể tắt máy, một khi cô tắt máy, vậy thì tin tức tình hình của Lý Vinh Sinh xấu sẽ được chắc chắn.
Mạt Mạt thấy phiền trong lòng, còn phải nói chuyện với giọng điệu vững vàng, mới có thể diễn ra được tin tức Lý Vinh Sinh không có chuyện gì.
Mạt Mạt còn phải phong tỏa tin tức, chặn phóng viên, ngăn người đến thăm, bận bịu, bây giờ đã 29 rồi, một chút không khí vui vẻ ăn tết cũng không có.
Cũng may bên phía An An có tin tốt, thầy của An An và chuyên gia đã đi máy bay tới, buổi tối có thể den.
Mat Mat có tỉnh thần thêm mấy phần, cũng có sức lực đi ứng phó với người khác, những người này, đều không có ý tốt, nói không chừng sau lưng còn đang nguyền rủa Lý Vinh Sinh không tỉnh lại nữa ấy chứtI
May mà có Mạt Mạt trấn giữ, nếu không tin tức đã đổi tiêu đề rồi, hơn nữa may mà hiện tại sắp bước sang năm mới rồi, công trình được nghỉ, cũng sẽ không xuất hiện vấn đề.
Buổi tối An An đi đón thây và chuyên gia, Mạt Mạt sắp xếp khách sạn nghỉ ngơi, sau đó Mạt Mạt bi thương, số tiền cuối cùng của cô cũng mất rồi.
Cũng may trong tay mẹ của Lý Vinh Sinh có tiền, có thể thanh toán tiền thuốc men kếch xù của Lý Vinh Sinh, nếu không Mạt Mạt phải đi vay tiền, nói thật, cô nói muốn mượn tiền, đều không có ai tin.
Trang Triều Dương cũng quay về rồi, Mạt Mạt đi thăm thầy của An An, An An ở với thay không quay về, chỉ có một mình Mạt Mạt về nhà, Trang Triều Dương làm mì sợi: "Xong rồi ăn cho nóng."
Mat Mạt không ở lại ăn cơm với thay của An An, hiện tại đang bị đói, ăn cơm xong, Mat Mạt xoè tay ra với Trang Triều Dương: "Đồng chí Trang Triều Dương, nộp tiền lương đi!"
Trang Triều Dương cũng biết tình hình của vợ, đã chuẩn bị xong từ lâu: "Ở ngăn kéo của bàn trà."
Mạt Mạt đến lục ra, tiền lương một năm của Trang Triều Dương đều ở đây, hiện tại tiền lương của Trang Triêu Dương lên đến mức ngàn rôi, có hơn mười ngàn, Mạt Mạt nắm phong thư: "Cuối cùng cũng không lo lắng nữa."
Trang Triều Dương cười: "Đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên thấy em khó xử vì tiền."
Mat Mat ôm ngực: "Ai mà biết hệ thống an toàn đắt như vậy, còn có tủ sắt, bây giờ em suy nghĩ một chút cũng thấy thịt đau."
Trang Triều Dương: "Anh còn chưa đến xem nữa, có thời gian dẫn anh tới xem một chút?"
"Không có vấn đề, ai, thầy của An An và chuyên gia tới rồi, cũng không biết Lý Vinh Sinh có thể qua nổi hay không?"
"Người hiền ắt sẽ được trời giúp, không sao đâu."
"Hi vọng là như thế đi!"
Mạt Mạt hơi mệt, một ngày nay chỉ nhận điện thoại, lỗ tai hiện tại cũng hơi đau, hôm nay còn bớt thời gian gặp người nhà Hoắc Tình, Mạt Mạt thật sự mệt mỏi.
Trang Triều Dương đau lòng vợ, hỏi: "Ngày mai Lý Vinh Sinh làm phẫu thuật hay sao?"
Mạt Mạt nói: "Chắc là vậy, em cũng không biết, nhưng nghe ý tứ của chuyên gia, càng nhanh càng tốt."
Trang Triều Dương nghe xong, được rồi, xem ra năm nay không đón giao thừa được rôi.
Thật đúng là để cho Trang Triều Dương đoán đúng, sáng hôm sau, sau khi nghiên cứu, buổi chiều đã chuẩn bị làm phẫu thuật, ba mươi tết làm phẫu thuật, cả nhà Mạt Mạt ngoại trừ Thất Cân, đều canh giữ ở bệnh viện.
Đương nhiên còn có người nhà họ Hoắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận