Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 146. Hàng xóm láng gieng 2

Chương 146. Hàng xóm láng gieng 2Chương 146. Hàng xóm láng gieng 2
Hàng xóm láng giềng 2
Tôn Tiểu Mi nghe hiểu ý tứ, lông mày đang nhíu chặt cũng giãn ra, trong lòng càng tức giận Ngô Mẫn hơn. Hướng Hoa còn muốn tiếp tục làm giáo viên à, không có cửa đâu.
"Sao lại chẳng bằng một người xa lạ chứ, hai người là chị em cùng chung dòng máu đấy, chị em họ với nhau chẳng phải là rất thân thiết sao?"
Ngô Mẫn nói xong liền đi tới kéo Mạt Mạt. Mạt Mạt lui ra sau một bước né tránh, lạnh mặt: "Bà nên hỏi đứa con dâu tốt của bà đã làm gì ấy, còn nói chuyện về dòng máu với tôi nữa à? Còn nữa, hôm nay cũng cám ơn bà đã nhắc nhở tôi, sau này nhà mấy người nếu còn dám lợi dụng đến tên tuổi của tôi, dùng cái tên của nhà họ Khâu để gây chuyện thì nhất định tôi sẽ khiến cho người đó phải ăn quả đắng đấy."
Trong mắt Mạt Mạt không hề có một chút cảm xúc nào, cực kỳ giống Hướng Triều Dương, Ngô Mẫn hơi sợ hãi, nhịn không được lui về phía sau một bước.
Lúc này cặp song sinh vừa đến: "Chị ơi, chị đang làm gì vậy?"
Mạt Mạt chỉ vào Ngô Mẫn: "Chị đang nhìn xem thử, rốt cuộc thì ánh mắt của chủ nhiệm Hướng kém đến cỡ nào." Cặp song sinh nhìn chăm chú vào Ngô Mãn, nghiêm túc gật đầu: "Quả thật là bị mù rồi."
Đôi môi Ngô Mẫn như phát run, nhưng lại không dám hé răng nói nửa lời, thẳng đến khi chị em Mạt Mạt đi xa, bà ta mới hung tợn trừng mắt một cái: "Phi, trở thành cháu gái nuôi của Khâu gia liền không còn nhớ mình họ gì nữa."
Tôn Tiểu Mi cười lạnh: "Quả nhiên mẹ như thế nào liên có con trai như thế ấy. Nếu bà lại đến trường tìm tôi, tôi liền đi nói chuyện với chủ nhiệm Hướng về vấn đề giáo dưỡng."
Ngô Mẫn không dám để cho Hướng Húc Đông biết chuyện bà ta đến trường, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tôn Tiểu Mi rời đi.
Trên đường trở về, Mạt Mạt kể lại tất cả mọi chuyện vừa xảy ra.
Thanh Nhân lo lắng: "Chị, việc này quả thật chúng ta phải đề phòng, nhất là Liên Thu Hoa, nếu chị ta biết thì nhất định chị ta sẽ lợi dụng đấy."
"Đúng đấy chị, chị ta đã nghỉ làm công việc thời vụ đó rồi, đang đợi kết hôn thôi. Sau này vì công việc, nhất định chị ta sẽ đánh chủ ý lên chị đấy."
Mạt Mạt mím môi: "Chị có biện pháp đối phó với cô ta rồi."
Cô đã nghĩ kỹ rồi, nếu Liên Thu Hoa dám có ý đồ với cô, cô liền viết thư tố cáo. Chỉ riêng việc tố cáo Hướng Hoa có vấn đề về tác phong, đã có đối tượng rồi còn đi xem mắt, tuyệt đối đủ để Liên Thu Hoa và Hướng Hoa ăn phải quả đắng. Sáng thứ bảy, Tiên Bảo Châu và Triệu Tuệ cùng đi tới, trong tay còn cầm một dải lụa nữa.
Mạt Mạt chỉ vào dải lụa: "Đây chính là điều bất ngờ mà cậu nói đấy à?"
Tiền Bảo Châu ấn Mạt Mạt ngồi xuống, cầm dải lụa rồi nói: "Cậu phải bịt mắt lại đã rồi tôi mới có thể dẫn cậu đi xem điều bất ngờ được."
Mạt Mạt túm lấy dải lụa không cho buộc: "Tôi không buộc đâu, cậu nói đi, rốt cuộc là điều bất ngờ gì thế?"
Tiền Bảo Châu rũ dải lụa ra, u oán nhìn Mạt Mạt: "Cậu không thể phối hợp một chút được sao? Tôi đã chuẩn bị lâu lắm rồi đấy!"
Triệu Tuệ cũng giúp đỡ nói chuyện: "Đúng đấy Mạt Mạt, Bảo Châu thật sự đã chuẩn bị rất lâu rồi."
Mạt Mạt nhìn thoáng qua hai người, nhắm mắt lại: "Thôi được rồi buộc đi, để tôi nhìn xem thử hai người chuẩn bị cho tôi xem điều bất ngờ gì đây."
Tiền Bảo Châu lúc này mặt mày hớn hở, vội vàng giúp Mạt Mạt buộc dải lụa. Buộc xong rồi còn không yên tâm, xác nhận mấy lần, đảm bảo rằng Mat Mạt không nhìn thấy, hai người mới đỡ Mạt Mạt đi ra ngoài.
Mạt Mạt tuy rằng đôi mắt không nhìn thấy, nhưng đường ra cửa cũng biết, đi không được mấy bước liền phát hiện thấy không đúng: "Này, hai người dẫn tôi ra ngoài làm gì thế?"
Tiền Bảo Châu ấn tay Mạt Mạt: "Dẫn cậu đi xem điều bất ngờ mà, sẽ đến nhanh thôi."
Tiền Bảo Châu ý bảo Triệu Tuệ bước nhanh hơn, hai tay Mạt Mạt bị níu lấy, chỉ đành phải nhận mệnh đi theo. Chỉ chốc lát sau, Tiền Bảo Châu đã dừng bước, thả tay Mạt Mạt ra, tháo dải lụa ra.
Ánh mắt Mạt Mạt mới nhìn thấy ánh sáng, cố gắng thích ứng một hồi, Tiền Bảo Châu đang đứng ở trước cổng cười tum tỉm nói: "Hoan nghênh cậu đến nhà tôi làm khách."
Mạt Mạt hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ một chút nào, chỉ cảm thấy hoảng sợ, thì ra nhà Tiền Bảo Châu mua lại căn nhà của chú Lý!!!
Tiền Bảo Châu chưa từng thấy bộ dáng ngơ ngác của Mạt Mạt, thiếu chút nữa cười khom lưng: "Mạt Mạt, thấy bất ngờ chưa? Bây giờ tôi trịnh trọng tuyên bố, bắt đầu từ hôm nay, chúng ta chính là hàng xóm."
Tiên Bảo Châu lại nghiêm túc giới thiệu chính mình: "Mà từ hôm nay, cậu phải bắt đầu gọi tôi là Y Y nhé. Tiền Y Y."
Mat Mạt lặng lễ nhẩm một lần, tên Y Y này rất tốt, ít nhất không giống tên Bảo Châu có ý tứ tư bản chủ nghĩa. Ôi, không đúng, lúc này không phải là lúc nghĩ đến tên mà là: "Không phải nhà cậu có nhà ở rồi à? Tại sao lại còn mua ngôi nhà này nữa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận