Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 148. Hướng Triều Lộ! 2

Chương 148. Hướng Triều Lộ! 2Chương 148. Hướng Triều Lộ! 2
Hướng Triều Lội 2
Cậu bé thu hồi cảnh giác, chỉ vào Mạt Mạt: "Em biết chị là ai rồi, chị là mợ út."
Mat Mạt: "..."
Cô cũng biết hai đứa bé này là ai, chính là con của chị gái Hướng Triều Dương, nhưng từ lúc nào mà cô đã trở thành mợ út rồi?
Mạt Mạt hung dữ trừng mắt nhìn kẻ đầu têu, nhất định là do Hướng Triều Dương không biết giữ mồm giữ miệng rồi.
Hướng Triều Dương ôm cháu trai nhỏ của mình: "Bây giờ đừng có nói ra như thế. Bây giờ thì chưa phải, nhưng sau này thì sẽ là như vậy."
Cô bé kia lập tức giật mình, ôm đùi Mat Mạt: "Sau này bọn em chỉ nói thầm trong lòng chị là mợ út thôi."
Cô bé nói xong còn nhìn về phía Hướng Triều Dương giống như muốn được khen ngợi, cậu út à, mau khen cháu dil
Mạt Mạt: "...
Trong sân lại có thêm một cậu bé chừng mười bốn tuổi bước ra, ánh mắt rơi vào trên người Mạt Mạt, bộ dáng giống như kiểu cậu ta và Hướng Triều Dương là hai anh em tốt, lại lưu manh vô lại: "Cậu út, ánh mắt cậu cao thật đấy, khó trách cậu lại xem thường mấy người mà mẹ cháu giới thiệu, lợi hại thật, cháu muốn học tập cậu đấy."
Mạt Mạt nghe được rõ ràng, híp mắt lại, thằng nhóc này so với cặp song sinh thì nhỏ hơn nhưng lại có vẻ nghịch ngợm hơn, vừa nhìn đã biết là kiểu không sợ trời không sợ đất.
Hướng Triều Dương lạnh lùng nhìn chằm chằm bàn tay cháu trai đang khoác lên vai mình: "Cậu thấy cháu có vẻ ngứa da rồi thì phải."
Hướng Triều Dương chờ cậu nhóc bỏ tay xuống rồi đi tới bên cạnh Mạt Mạt, giới thiệu với Mạt Mạt: "Cái thằng nhóc đứng mà không ra đứng này là đứa con thứ hai của chị anh, tên là Tô Khởi Hàng, mười bốn tuổi. Thằng nhóc nhỏ hơn là đứa con trai út, tên là Tô Khởi Thăng mười tuổi. Còn bé gái nhỏ nhất kia là Tô Vũ, bảy tuổi."
Sau đó anh lại giới thiệu Mạt Mạt: "Đây là Liên Mạt Mạt, mấy đứa phải gọi là dì."
Tô Khởi Hàng nở nụ cười du côn vô lại: "Chị ấy chỉ lớn hơn cháu có hai tuổi thôi, bắt cháu mở miệng gọi như thế cháu không gọi được. Nhưng mà nếu gọi là mợ út thì ngược lại không thành vấn đề."
Mạt Mạt ha ha, cậu ta không thành vấn đề nhưng cô thì có vấn đề đấy.
Hướng Triều Dương giơ tay lên: "Lại nói bậy nữa thì cậu sẽ cho một trận đấy."
Tô Khởi Hàng trợn trắng mắt: "Cậu út, cháu đang giúp cậu đấy, thôi quên đi, cháu đi mang hành lý vào vậy." Mat Mạt nhìn gân xanh đang nổi đây trên trán Hướng Triều Dương, có chút đồng tình, khó trách Hướng Triều Dương nói con gái mới tốt, nếu con trai cô sau này như vậy, nhất định cô sẽ sống ít hơn mười năm.
Cô bé Tô Vũ không biết từ lúc nào đã kéo tay Mạt Mạt, kéo kéo, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc: "Mợ út, anh hai cháu ngoại trừ hay gây chuyện thị phi ra thì kỳ thật anh ấy cũng là người rất tốt, mợ đừng ghét anh ấy, anh ấy chỉ là không quản được cái miệng của mình thôi."
Mạt Mạt ít khi được gặp mấy cô nhóc dễ thương như thế này, đáng yêu quá đi, cô liền ôm cô bé này hung hăng hôn một cái.
Cô bé ngượng ngùng: "Mo út, mợ có thích cháu không?”
Mạt Mạt cười: "Nếu em không gọi chị là mợ út nữa thì chị sẽ thích em hơn."
Cô bé lén lút liếc mắt nhìn thoáng qua Hướng Triêu Dương, quyết đoán làm phản: "Vậy thì cháu sẽ gọi là dì Mạt Mạt."
Hướng Triều Dương: "..."
Buổi sáng đã bàn bạc xong hết, nói là sẽ đứng về phía anh rồi mà. Tại sao cô chỉ mới tới một lát mà đã có một người làm phản rồi vậy?
Mạt Mạt rốt cuộc nhịn không được nữa liền cười ha ha ra tiếng, mấy đứa trẻ nhà chị gái Hướng Triều Dương quả thật đều rất thú vị. Hướng Triêu Dương nhìn hai đứa nhỏ vây quanh bên người Mạt Mạt, trong lòng là cả một bầu lửa nóng, Mạt Mạt nhất định sẽ là một người mẹ tốt, một người vợ tốt.
Hướng Triều Lộ bị tiếng cười hấp dẫn bước ra, cẩn thận đánh giá Mạt Mạt, đứng bên cạnh Hướng Triều Dương: "Nhóc con, ánh mắt em cũng độc lắm đấy!"
Hướng Triều Dương đắc ý khẽ nhướng mày: "Ừm"
Mạt Mạt chú ý tới Hướng Triều Lộ, khoảng bốn mươi tuổi, tóc bối đằng sau, ngũ quan tú lệ, làm cho người ta có cảm giác rất thân thiết. Mạt Mạt hào phóng để mặc cho Hướng Triều Lộ đánh giá mình, cô rất tự tin với bản thân mình. Hả? Hình như không đúng, cô được hay không được tại sao lại phải được Hướng Triều Lộ tán thành cơ chứ? Cô và Hướng Triêu Dương lại không phải là đối tượng mài
Đều trách Hướng Triêu Dương quá cáo già, luôn dẫn cô rớt xuống mương!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận