Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1498. -

Chương 1498. -Chương 1498. -
Mạt Mạt cảm thấy, bàn về không biết xấu hổ, Kỳ Dung đứng đầu bảng được rồi: "Tôi cũng không dám nhận người em rể như anh, có em rể nhà ai cả ngày chỉ nghĩ đến tính toán chị không? Anh cũng đừng khiến cho tôi giảm thọ nữa, 40 vạn là thấp nhất, thuế hải quan thì anh tự chịu."
Kỳ Dung nhìn Liên Mat Mạt chăm chú: "Tôi đã nói chưa nhỉ, cô thật độc ác."
Mạt Mạt hừ một tiếng: "Năm mươi vạn, chúng tôi bao thuế, thế nào? Còn độc ác không?"
Mặt Kỳ Dung thiếu chút nữa thì không giữ được, tức giận, lại còn không độc ác: "40 vạn, tự chịu thuế, bà chủ Liên, hi vọng lần sau có thể tiếp tục hợp tác."
Mạt Mạt cong khoé miệng: "Đương nhiên, chúng ta là thân thích thực sự mà, nếu đã thực sự là thân thích, tôi giúp anh rồi, anh cũng phải đổi lại đúng không, tôi muốn thuê một mặt tiền cửa hàng, có thể mua được thì tốt hơn, diện tích trong khoảng 200 đến 500 mét vuông, đương nhiên cũng có thể là tiểu viện thì không tệ, tốt nhất là sát đường.
Kỳ Dung siết chặt tay, anh ta cảm thấy mình tự đào hố chôn mình rồi, thật muốn nôn ra máu, không đồng ý là đó là chuyện không có khả năng, bọn họ còn phải tiếp tục hợp tác, huống chỉ còn có Từ Lị.
Nhưng vừa nghĩ tới rõ ràng có thể có được cơ hội ân huệ của Liên Mạt Mạt, cứ như vậy trở thành phần bổ sung của cuộc mua bán này, đau lòng. Kỳ Dung đứng dậy, không thể tiếp tục ở đây được nữa, ở nữa có mà nôn ra máu mất: "Được, có tin tức sẽ thông báo cho cô."
Mạt Mạt vui vẻ phất tay: "Không tiễn."
Tâm trạng của Mạt Mạt thực sự không tệ, không cần bỏ ra ân huệ đã có thể hoàn thành, trong lòng Mạt Mạt đang hát vang, Kỳ Dung này mối quan hệ rộng, hạng người nào cũng quen, cũng may mà Mạt Mạt có thể lợi dụng được, còn không cần bỏ ra tình nghĩa, quá đáng giá.
Sau đó Mạt Mạt gọi điện thoại cho Thẩm Triết, nói chuyện máy móc: "Kỳ Dung này làm ăn rất khôn, anh ta muốn thông qua chuyện nhập khẩu máy móc, để cho anh họ biết trong tay anh ta có thứ linh kiện mà anh cần."
Từ trước tới nay Thẩm Triết chưa từng xem thường Kỳ Dung: "Phải rồi, ít ngày nữa, anh sẽ phái người đưa cho em tờ đơn, anh cũng cần một số máy móc."
Mạt Mạt: "Có cần công ty mua sắm không?"
Thẩm Triết lắc đầu: "Không cần, chỉ cần vận chuyển trở về là được, Thẩm Dân đã mua rồi."
Mạt Mạt: "Được, em biết rồi."
Thẩm Triết cúp điện thoại, một lần nữa khen ngợi chính mình vì đã chọn Mạt Mạt tiếp quản công việc.
Mạt Mạt về nhà, nhà Tề Hồng đã ăn xong cơm tối, chờ Mạt Mạt ăn cơm xong, nói với Mạt Mạt: "Mạt Mat Tùng Nhân cũng không đi quân đôn nữa, tôi muốn để cho Tùng Nhân dạy thêm giúp con gái tôi, cô xem được không?”
Mạt Mạt sửng sốt: "Dạy thêm? Thành tích của Tâm Bảo hẳn là không tệ mà!"
Trong nhận thức của Mạt Mạt, con gái giống cha, Triệu Hiên là người thông minh như vậy, Tâm Bảo nhất định sẽ không kém.
Nhưng Tâm Bảo đỏ mặt cúi đầu, Mạt Mạt lại nhìn dáng vẻ bối rối của Tề Hồng, được rồi, con gái giống mẹ: "Thành tích cụ thể của Tâm Bảo thế nào?"
Tê Hồng buồn bực nói: "Con bé này thành tích trong lớp không ổn định, cái thành tích này, nó còn muốn thi trường quân đội, ở đại viện trước hoàn cảnh xa lạ, ngay cả bạn tốt cũng không có, không có ai đốc thúc học tập, bây giờ tới bên này, tôi sợ Tâm Bảo không theo kịp, Tùng Nhân học giỏi, để Tùng Nhân giúp Tâm Bảo, tôi cũng yên tâm hơn chút."
Mạt Mạt còn chưa đồng ý, ngược lại Tùng Nhân rất tích cực: "Dì Tề, dì cứ yên tâm đi, cháu nhất định giúp Tâm Bảo nâng cao thành tích."
Te Hồng đương nhiên yên tâm rồi, ở trong mắt Tề Hồng, mấy đứa nhỏ nhà Mat Mạt đều là học sinh xuất sắc, hơn nữa lại là học sinh khá giỏi, đối với người học kém như cô ấy, thì chính là đấng tối cao rồi: "Được, Tâm Bảo giao cho cháu."
Tùng Nhân đắc ý trong lòng, hai mắt Tâm Bảo sáng lấp lánh, anh lớn thật tốt, còn quan tâm cô bé học tập. Mat Mạt nhìn thấy sự ảnh hưởng lân nhau giữa hai đứa nhỏ, cô đã nói mà, Tề Hồng sao có thể vội vàng nghĩ đến chuyện học tập của Tâm Bảo, căn bản chính là con sói lớn Tùng Nhân này cứ vẫy đuôi loạn lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận