Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1323. Nhìn quen mắt 1

Chương 1323. Nhìn quen mắt 1Chương 1323. Nhìn quen mắt 1
Mạt Mạt về đến nhà, chỉ thấy cửa nhà có một đám nhóc thối đang vây quanh, Tùng Nhân đứng trên bậc thang, cầm chìa khoá xe trong tay, đang khoác lác!
Tùng Nhân vừa thấy cha mẹ trở về, choáng váng, làm sao nhanh như vậy đã trở lại rồi, cậu bé cho là chí ít cũng phải một tiếng chứ!
Phản ứng của Tùng Nhân cũng nhanh, quay người chạy vào trong nhà, Mat Mạt: "...."
Trang Triều Dương híp mắt: "Thằng nhóc này ba ngày không đánh sẽ nhảy lên nóc nhà dỡ ngói!"
Mạt Mạt: "Quả thực nên trừng trị!"
Buổi tối Tùng Nhân đã nghênh đón sự giáo dục của cha và mẹ, tài ăn nói của mẹ trong nhà không ai có thể nói lại, phía sau lưng là bàn tay sắt của cha thoáng chút cũng rất đau, tổ hợp trên dưới đánh xuống, tính khoe khoang của Tùng Nhân đã thu lại không ít.
An An nhìn anh cả bị trừng trị, nói với em út: "Đáng đời anh cả."
Thất Cân: "Ừm."
Tùng Nhân: "...."
Bây giờ cậu bé mới phát hiện, trong nhà chỉ có cậu bé là ngốc nhất, đã nhiều năm như vậy, chỉ có một mình cậu bé bị đánh, An An từ nhỏ đến lớn, cha mẹ chưa từng động một ngón tay, ve phần Thất Cân, thăng nhóc này cũng tỉnh ranh!
Tùng Nhân có chút tổn thương trong lòng, sao hai đứa em trai lại ngoan như con gái vậy! Sau cùng chỉ có thể tự an ủi mình, đó là mấy đứa em trai còn chưa đến độ tuổi chó nhìn thấy cũng phiền.
Ngày hôm sau Mạt Mạt đi làm, phát hiện Thẩm Triết trở về rồi, Thẩm Triết nói: "Sáng hôm qua anh đến, lúc đầu muốn đến thăm em, nhưng gọi điện thoại cho nhà em không có ai nghe, biết hai người không ở nhà, nên anh không đến nữa, bà cô họ mang cho em không ít đồ ăn."
Mat Mạt: "Xem ra hôm nay sẽ về nhà cùng em?"
Thẩm Triết: "Không được, lần này anh trở về thủ đô đã làm trễ nải không ít việc, buổi chiều anh đưa chìa khóa cho em, em về ta chỗ anh ở đi lấy đi, đêu ở trong phòng khách!”
Mạt Mạt: "Được, phải rồi, em có việc nói cho anh biết."
Thẩm Triết thấy Mạt Mạt nhìn ra cửa, giọng nói cũng giảm thấp xuống: "Chuyện gì?"
Mạt Mạt nói: "Hướng Hoa đã được Kỳ Dung lôi ra rồi, nhưng đã thành người điên, đang ở bệnh viện tâm thần!"
Thẩm Triết run tay làm đổ cái chén ở trên bàn, Mạt Mạt làm như không nhìn thấy, Thẩm Triết rất nhanh đã bình thường trở lại: "Thật sao? Anh còn tưởng rằng anh ta chết chứ!"
Mạt Mạt cảm thấy, kỹ năng diễn xuất của Thẩm Triết cũng là cấp bậc ảnh để, nhìn xem, muốn có bao nhiêu kinh ngạc, thì dáng vẻ cũng thích ứng bấy nhiêu.
Tim Thẩm Triết đập mạnh, lần này trở về anh ấy nói với ông nội chuyện của Hướng Hoa, ông nội đã giao vị trí chủ nhà cho cha, anh ấy lại là đời tiếp theo, nên đã tiết lộ một ít, bây giờ nghe kết cục của Hướng Hoa kết cục, trong lòng đột nhiên phát run, may mắn nhà họ Thẩm khiêm tốn.
Bí mật nhà họ Thẩm mới lớn, tỉ lệ trọng sinh lớn hơn, nếu như người khác phát hiện, nhà họ Thẩm sẽ đối mặt với không chỉ có riêng một nhà dò xét, trong khoảnh khắc, nhà họ Thẩm sẽ xong đời thì không nói, người của nhà họ Thẩm cũng sẽ bị theo dõi.
Mạt Mạt cũng không định hù doạ Thẩm Triết nữa, chuyển chủ đề: "Phải rồi, anh họ, đã lâu như vậy, tra được thông tin của Kỳ Dung không?"
Thẩm Triết cũng không muốn nghiên cứu thảo luận chuyện của Hướng Hoa, mở miệng nói: "Tra được rồi, Kỳ Dung này kinh nghiệm thật đúng là phong phú!”
Mạt Mạt: "Lời này là thế nào?"
Thẩm Triết tìm cái ghế ngồi xuống: "Kỳ Dung vào năm mười tám tuổi được nhà họ Kỳ tìm về, mười mấy năm trước thành phố G rất loạn, một đứa bé không có bối cảnh không nơi nương tựa, chịu khổ thế nào là có thể tưởng tượng được."
Mặc dù Mạt Mạt không điều tra cuộc sống những năm 60-70 ở thành phố G là dạng gì, nhưng biết khái niệm giai cấp ở thành phổ G vô cùng đặc biệt nghiêm trọng, một đứa bé không có bối cảnh, muốn sống sót, có biết bao nhiêu khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận