Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1594. -

Chương 1594. -Chương 1594. -
Hội diễn của trường Mễ Mễ vào thứ ba, Mạt Mạt đã sắp xếp hết công việc buổi sáng, cố tình bớt chút thời gian buổi chiều để tham gia.
Mạt Mạt vốn tưởng rằng cô bé phải đem đàn ở nhà đến trường, Mễ Mễ vội nói: "Mẹ nuôi, ở trường có đàn piano."
Trường học có đàn piano thì càng bớt việc, Mạt Mạt đến trường cũng có chút lạ lẫm.
Mấy năm gần đây trường học thay đổi quá nhiều, xây tòa nhà mới, sửa sang sân vận động, thêm những dụng cụ thể dục, đã trở nên đẹp de giống như trường tiểu học ở tương lai rồi.
Hoạt động của ngày hôm nay là hoạt động toàn trường, toàn bộ các lớp tiểu học đều tham gia, địa điểm được tổ chức ở sân vận động.
Lúc này Mạt Mạt mới chú ý đến, có đường kẻ màu trắng xám chia ra từng ô từng ô, đây dùng để chia vị trí của từng lớp.
Còn về phụ huynh thì đứng bên ngoài vòng, không được ở cùng các con.
Mễ Mễ và Tâm Bối lên lầu về lớp rồi, hai đứa phải đem bàn ghế xuống.
Mạt Mat và Te Hồng đứng cùng nhau, Te Hồng kéo Mạt Mạt chỉ về phía cổng trường,"Cô xem, giờ mấy sạp hàng giỏi làm ăn quá, biết được trường học có hoạt động, đều đến tụ tập trước cổng trường rồi." Mat Mat nhìn qua đó, có không ít sạp hàng, có hàng bán nước mát, có hàng bán xiên nướng, còn có đủ loại đồ ăn vặt.
Bởi vì đám trẻ con đều ở trong lớp nên lúc này, các sạp hàng đều bị phụ huynh vây quanh.
Thực ra không chỉ học sinh thấy mới mẻ, đối với thời đại ít giải trí thì các phụ huynh cũng thấy mới mẻ.
Mat Mat kéo Tê Hồng,"Chúng ta qua đó xem đi."
Tê Hồng,'Đều đã đem đồ ăn vặt cho tụi trẻ con rồi, chúng ta đừng qua đó nữa!"
"Ai bảo là mua cho tụi trẻ con, tôi muốn ăn, cô không muốn thì mình tôi đi qua đó."
"Đừng mà, tôi cũng đi."
Lúc này mới ăn xong bữa sáng, Mạt Mạt đi một vòng, không mua đồ ăn vặt đầu mỡ, mua chút trái cây khô.
Te Hồng thích ăn thịt nên mua xiên nướng.
Mat Mạt,".. Cô mua nhiều thứ vậy, không sợ ăn xong bị nóng trong à."
Tê Hồng cắn một xiên,'Không sợ, cô có muốn nếm thử không, mùi vị cũng khá lắm."
Mạt Mạt lắc đầu,'Không cần đâu, buổi sáng tôi ăn không nổi đồ dầu mỡ."
Tê Hồng, "Thế thì một mình tôi ăn."
Mạt Mạt rất hâm mộ Tề Hồng, đừng thấy Tề Hồng ăn được như vậy, nhưng mà không những không béo mà còn không nổi mụn, tuy Mat Mat không béo nhưng nếu như ăn đồ nóng thì mặt mũi nhất định sẽ tạo phản.
Một tiếng sau, tất cả học sinh đều đã ổn định chỗ ngồi ở sân vận động, mỗi một lớp đều có từ ba đến bốn tiết mục, bắt đầu từ lớp nhỏ.
Mễ Mễ đã học lớp ba rồi, tiết mục của Mễ Mễ phải đợi một lúc nữa!
Ở thời đại này, đại đa số tiết mục là hát đơn, hát đồng ca, có tiết mục múa đơn hay mua dân tộc, cho dù múa có đẹp hay không thì nhất định sẽ được v6 tay.
Tiết mục các loại nhạc cụ chính là thiên hạ của sáo, sáo rất rẻ.
Đàn piano vừa lên sàn diễn thì tất cả học sinh như bùng nổ, bàn luận rào rào.
Mạt Mạt cũng nhìn thấy đàn piano trên sân khấu, đây chính là đàn piano mà Mễ Mễ nói, cây đàn này được phụ huynh học sinh tài trợ, đáng tiếc không có ai biết đàn nên làm lợi cho Mễ Mễ rồi.
Hôm nay Mễ Mễ mặc váy xanh da trời, được rồi, bởi vì Mạt Mạt không thích váy trắng, vì thế rất ít mua cho Mễ Mễ váy trắng, đại đa số là váy hồng hoặc là váy xanh da trời.
Đứa bé Mễ Mễ này thích màu sắc giống Mạt Mạt, màu xanh da trời, từ lúc Mạt Mạt biết được, tủ quần áo của Mễ Mễ đại đa số là váy màu xanh lam.
Váy viên hoa màu xanh, trên váy có thêu hoa, vừa đơn giản vừa phóng khoáng.
Mạt Mạt tết tóc công chúa cho Mễ Mễ, đơn giản tết hai bím tóc, để lộ ra chiếc cổ trắng ngần, khiến cho Mễ Mễ vô cùng có tinh thần.
Còn về việc để lộ ra máy trợ thính, từ lâu Mễ Mễ đã chẳng để ý đến nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận