Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1280. Chuyển hướng 2

Chương 1280. Chuyển hướng 2Chương 1280. Chuyển hướng 2
Đáng tiếc, Mạt Mạt cách có chút xa, không thể nhìn thấy cảm xúc trong đáy mắt của Kỳ Kỳ.
Lúc này có một chiếc xe tới, Mạt Mạt kích động, Trang Triều Dương tới rồi, nhìn thấy Trang Triều Dương Mạt Mạt an lòng.
Sắc mặt Trang Triều Dương khó coi như muốn đòi mạng, nhiều người như vậy đã nửa ngày rồi, còn chưa bắt lại được tội phạm bỏ trốn, ngược lại còn để cho tội phạm bỏ trốn bắt được con tin, giờ thì hay rồi, vợ con anh còn đang trong nhà ăn.
Trang Triều Dương tìm hiểu tình hình, vừa quan sát đến Mạt Mạt và bọn nhỏ, thấy Mạt Mạt bình tĩnh, bọn nhỏ cũng không sao, sắc mặt mới tốt hơn một chút.
Từ Liên nhìn thấy Trang Triều Dương, sửng sốt một chút, vừa vặn tội phạm bỏ trốn di chuyển đến khung cửa, Từ Liên nghiêng đầu thấy được Mạt Mạt, hai mắt lập tức sáng lên.
Bởi vì căng thẳng nên tên tội phạm bỏ trốn lại cứa dao vào Từ Liên, cô ta kêu a lên một tiếng, không quan tâm mà nói: "Thả tôi ra, nơi này có vợ và con cái của sĩ quan quân đội bên ngoài, bắt bọn họ đi, bắt được bọn họ mới có tác dụng al"
Từ Liên kêu to, giọng nói thật sự là cao, giống như tiếng còi được khuếch đại lên, người xung quanh đều nghe thấy, mới vừa rồi cục diện còn có chút hỗn loạn, giờ đã có chút yên tĩnh. Trên mặt Trang Triều Dương đã có thể kết thành vụn băng rồi, anh đang nỗ lực cứu người, nhưng người ta ngược lại thì hay rồi, lại cố gắng đẩy người nhà của anh đến trước mặt tội phạm bỏ trốn.
Trang Triều Dương có thể làm con tin thay thế, nhưng người nhà của anh không được, anh có nghĩa vụ, người nhà của anh không có nghĩa vụ.
Áp lực không khí xung quanh Trang Triều Dương thay đổi, mọi người đều biết vợ con Trang Triều Dương đang trong nhà ăn rồi.
Kỳ Kỳ cách xa nghe thấy Từ Liên nói, hai mắt cụp xuống, cô ấy còn muốn để Từ Liên trở về đối đáp cắn ngược lại cô ấy một cái, bây giờ thì tốt rồi, coi như cô ấy cố ý thì sao chứ, chỉ cần Phạm Đông vừa đến, cô ấy chỉ cần kể lại những gì Từ Liên vừa nói cho Phạm Đông, anh ta còn lâu mới chú ý tới vì sao Từ Liên lại thành con tin, mà là lo lắng đắc tội với Trang Triều Dương.
Vào lúc Từ Liên dứt lời Mạt Mạt căng thẳng, hai tên tội phạm bỏ trốn này đã cùng đường mạt lộ rồi, thật sự sợ hai tên tội phạm bỏ trốn bí quá hoá liều.
Mạt Mạt nắm chặt cái ghế bên cạnh, vừa tức vừa buồn bực nhìn Từ Liên, Từ Liên lúc trước đẩy Đình Đình, hiện tại lại muốn lợi dụng cô.
Ánh mắt tên tội phạm bỏ trốn nhìn theo cánh tay Từ Liên, nhìn thấy Mạt Mạt và bọn nhỏ, dao di chuyển xuống.
Công an ngoài cửa đều đã cuống lên, bây giờ Từ Liên không quan tâm đến bất cứ điều gì, cô ta chỉ cần mạng sông, hôm nay đã đổi mặt với cái chết hai lần, cô ta đã không chịu nổi rồi, tên tội phạm bỏ trốn uốn éo người, khoé miệng Từ Liên còn chưa nhếch lên hoàn toàn, kết quả chịu một cái bạt tai.
Tên tội phạm bỏ trốn hung tợn nói: "Đừng nghĩ lừa gạt ông đây, ông đây đụng vào vợ con của quan thì còn mạng để rời đi hay sao? Coi như rời đi được, cũng sẽ liêu mạng đuổi theo ông đây, ông đây còn muốn sống, câm miệng cho ông."
Lúc này Mạt Mạt sửng sốt, còn có chuyện chuyển hướng như vậy à, vừa rồi cô đã làm xong chuẩn bị che chở cho bọn nhỏ.
Mạt Mạt nhìn tên tội phạm bỏ trốn, dao trong tay hạ xuống mấy phần, cô cũng nghe ra ý của tên tội phạm, tên tội phạm còn muốn sống.
Khoé miệng Từ Liên rỉ máu, hai mắt đều đã hoa lên đầy sao, trên ngực đau gần chết, dựa vào cái gì mà Liên Mạt Mạt lại may mắn như vậy, dựa vào cái øì cô ta phải chịu phần tội này.
Có thể là tên tội phạm bỏ trốn còn muốn sống, nên đã khiến cho hai tên tội phạm đang kích động này bình tĩnh hơn không ít, bọn họ cũng sợ hãi, lúc ấy tra thân phận nhất thời bị hù dọa, cho nên không quan tâm mà chạy, về sau những chuyện phát triển đã xảy ra không thể ngăn cản nữa rồi.
Bây giờ bình tĩnh rồi, hai người liếc nhau một cái, bọn họ phạm tội cũng không nhiều lắm, chỉ là cướp tiền của một hộ, thật sự bị phạt thì tội cũng không đáng chết, chỉ cần có thể còn sống, so với chuyện gì cũng tốt hơn.
Nhưng Từ Liên không quan tâm, sự oán hận trong lòng không phát tiết ra được, nhân lúc tên tội phạm đang yên lặng, cắn mạnh vào cánh tay tên tội phạm, rồi xông ra ngoài, vừa chạy vừa kêu: "Đánh chết bọn họ, đánh chết bọn họ đi!"
Mạt Mạt trơ mắt nhìn Từ Liên té lăn quay ở cửa:
Bạn cần đăng nhập để bình luận