Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 844. Thẩm Triết 2

Chương 844. Thẩm Triết 2Chương 844. Thẩm Triết 2
Thẩm Triết đi về phía trước mấy bước, đi đến trước mặt Mạt Mạt, nhìn thời gian, lúc đầu anh ấy tới để lấy chìa khoá, không có ý định tiếp xúc trước với cô em họ, anh ấy muốn gặp Vân Kiến và Vân Bình hơn.
Bây giờ Thẩm Triết lại thay đổi chủ ý rồi: "Có thể xin nghỉ không?"
Chương trình học của học kỳ này đều đã kết thúc rồi, bây giờ tất cả mọi người đang ôn tập, Mạt Mạt đã ôn gần như là hết rồi, xin nghỉ vẫn có thể được: "Có thể."
Thẩm Triết: "Anh đi xin nghỉ với em?"
Mạt Mạt gật đầu: "Được."
Mạt Mạt dẫn Thẩm Triết lên lầu, rất nhanh đã xin được nghỉ, mấy người Bàng Linh vẫn đang chờ Mạt Mạt, Bàng Linh lôi kéo Mạt Mạt, nhỏ giọng hỏi: "Mợ út, người này là ai vậy?"
Không phải là Bàng Linh hoài nghi Mạt Mạt, mỗi ngày cô ấy đều đi theo mo út, cô ay chỉ sợ người này là người xấu.
Mạt Mạt nói: "Đây là anh họ của mợ."
Bây giờ Bàng Linh mới yên tâm, họ hàng à, vậy thì không thành vấn đề.
Mạt Mạt và Thẩm Triết ra khỏi đại sảnh, xuống lầu Mạt Mạt quay người đi đến khoa toán học, Thẩm Triết nói: "Đi xe thôi, trường học thật lớn." Mat Mat quay đầu nhìn thấy Thẩm Triết mở cửa xe, ngồi lên chỗ ghế lái, Mạt Mạt nghĩ một lát, ngồi ở vị trí cạnh ghế lái: "Đây là xe anh mua à?"
Thẩm Triết nói: "Ừm, anh cần phương tiện đi lại, thư ký mua, tính năng của xe cũng coi như là được."
Mạt Mạt nhìn Thẩm Triết nổ máy xe: "Anh ve chắc vài ngày rồi hả?"
Ánh mắt Thẩm Triết nhìn xéo qua Mạt Mạt, hào phóng thừa nhận: "Ừm, mùng 4 về đến rồi."
Xe riêng rất thu hút ánh mắt người khác, Thẩm Triết nhấn còi để các bạn sinh viên tránh đường, lái Xe ra ngoài.
Mạt Mạt và Thẩm Triết nói những lời này, xe lái đi, Mạt Mạt không chú ý tới Chu Tiếu.
Mạt Mạt và Thẩm Triết đến khoa toán học, rất nhanh đã tìm được Vân Kiến, cuộc sống của Vân Kiến ở khoa toán học rất khiêm tốn, lần này không chỉ bởi vì thành tích của Vân Kiến mà nổi danh, còn bởi vì xe riêng mà nổi danh.
Vân Kiến đối với Thẩm Triết rất lạ lẫm, mặc dù là anh họ, nhưng hai người chưa từng tiếp xúc với nhau.
Thẩm Triết biết chú út là thiên tài, trong khoảng thời gian này thư ký đã điều tra xong tất cả tình hình của bà cô, tất cả mọi thông tin của nhà họ Miêu đều biết.
Trong xe vô cùng yên tĩnh, xe ve đại viện, Mạt Mạt phải đi lấy hồ sơ và chìa khoá, những thứ này đều phải giao cho Thẩm Triết.
Mạt Mạt phá vỡ sự yên lặng: "Ông cậu ngoại sẽ trở về chứ?"
Thẩm Triết gật đầu: "Trở về, ông nội muốn trước khi chết thì về thăm bà cô, mang theo tro cốt của ông cố để nhập vào phần mộ tổ tiên, ông nội nói là, nơi này mới là nguồn cội."
Mạt Mạt tiếp tục hỏi: "Sẽ đến thủ đô ở ạ?"
Thẩm Triết: "Ừm, anh trở về cũng là để sắp xếp nhà cửa."
Mạt Mạt nở nụ cười: "Không chỉ là thể đâu nhỉ."
Thẩm Triết hào phóng thừa nhận: "Ừm."
Giữa người với người thì cần có sự tiếp xúc, Mạt Mạt và Thẩm Triết nói chuyện một lúc, Mạt Mạt đã có những ấn tượng đại khái về Thẩm Triết, anh ấy không biết nói những lời thừa thãi, trả lời cẩn thận, đúng như con người Thẩm Triết.
Nhà họ Thẩm yên tâm để cho Thẩm Triết trở về trước dẫn đầu, đây là nhân vật đứng đầu của thế hệ con cháu.
Thẩm Triết thả Mạt Mạt xuống trước cửa đại viện, cô về đại viện lấy hồ sơ và chìa khoá, Vân Kiến dẫn Thẩm Triết lái xe đi đón Vân Bình.
Mạt Mạt lấy hồ sơ và chìa khoá đứng chờ Thẩm Triết ở cửa đại viện.
Mạt Mạt nhìn thời gian, Thẩm Triết hẳn là nên quay lại rồi chứ, sao lại lâu như vậy được? Mat Mat ôm túi hồ sơ, đếm thời gian, chưa đợi được Thẩm Triết, ngược lại chờ được Tôn Nhuy.
Đã rất lâu rồi Mạt Mạt không thấy Tôn Nhuy, ấy vậy mà cô ta không đi học? Giữa mùa đông, Tôn Nhuy mặc áo khoác nỉ, mặc đẹp vô cùng, nhìn thấy Mạt Mạt thì coi thường cô rồi tiến vào đại viện.
Lúc này Thẩm Triết lái xe về, ấn còi, Mạt Mạt lên xe, Tôn Nhuy quay đầu nhìn hai mắt loé sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận