Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1566. -

Chương 1566. -Chương 1566. -
Mạt Mạt nghỉ ngơi gần nửa ngày, đỡ hơn nhiều, Tùng Nhân và An An cũng quay về.
An An hiếm khi được trở về một chuyến, nhất định phải đi chơi cho đủ vốn, còn mang về chiến lợi phẩm, Mạt Mạt đã không muốn thử thách An An nữa, đừng thấy đều là món nhỏ, nhưng hẳn là đồ thật.
Tùng Nhân và Hạo Dương có chút bị kích thích, kể lại tỉnh lực ngày hôm nay, Tùng Nhân biết năng lực của An An nhưng Hạo Dương không biết, khoa tay khen ngợi: "Cô à, có một người nước ngoài muốn mua cái chén trong tay An An, trả hai vạn đó!"
Hạo Dương đã bị ảnh hưởng bởi cậu em họ này, đã từ học bá chuyển thành vàng rồi, đi ra ngoài một chuyến chính là nhiều năm tiền lương của cha cậu bé!
Mat Mạt nhìn ve phía An An, thấy cái chén vẫn còn, vậy là không bán.
An An bĩu môi: "Mới trả có hai vạn, quá ít, thấp nhất năm vạn mới phù hợp với giá thị trường."
Hạo Dương: ".. Sau này em là anh của anh rồi, giao cho anh cái chén này được không?”
Mat Mạt: "...
Mạt Mạt đợi Hạo Dương không đùa giỡn nữa, gõ lên trán An An: "Khiêm tốn, con khiêm tốn cho mẹ một chút, nghe thấy không?" An An cũng cảm thấy mình hơi quá, ngoan ngoãn gật đầu.
Mạt Mạt suy nghĩ một chút nói: "Còn nữa, mấy ngày ở thủ đô, con đừng có lại đi xem đồ cổ nữa."
Mạt Mạt thật sự sợ, thật sự sợ An An bị người nào đó chú ý tới.
An An rất nghe lời: "Chỗ nào con cũng không đi."
Bây giờ Mạt Mạt mới yên tâm.
Buổi tối Trang Triều Dương trở về, nhìn thấy trên người Mạt Mạt có vết thương, Mạt Mạt tự hiểu rõ, không thể gạt được Trang Triều Dương, kể lại chuyện đã qua.
Trang Triều Dương tin trực giác của Mat Mạt, nhưng trong lòng cũng dạo qua một vòng, đây đều là những người không quen biết, nhưng anh cẩn thận, vẫn có ý định đi thăm dò một chút.
Trong nhà có Trang Triều Dương, Mạt Mạt không lo lắng hỏi: "Lần này lúc nào anh trở về?"
Trang Triều Dương: "Bây giờ mới bắt đầu phải lâu hơn một chút, đến lúc đó em và các con về trước đi"
Mạt Mạt có chút đáng tiếc không thể cùng nhau trở về, cô cũng muốn ở lâu thêm mấy ngày, nhưng bọn nhỏ sắp khai giảng, cô cũng có công việc: "Được, anh cũng chú ý sức khoẻ."
Trang Triều Dương cười gật đầu: "Ừm."
Ngày hôm sau, cả nhà Mạt Mạt tiễn Tùng Nhân, Hạo Dương và Hạo Bác cũng muốn đi, cuối cùng cũng đi theo rôi.
Trang Triều Dương không mượn xe quân đội, bây giờ mà lái xe quân đội đi thì quá bắt mắt, cũng không mặc quân phục, mặc quần áo hàng ngày.
Cả nhà đi xe buýt, trường quân đội có chút lệch, đổi hai chuyến xe mới đến.
Trường quân đội cũng không tâm thường, mặc dù cũng là nghênh đón tân sinh viên, nhưng kỷ luật nghiêm minh, Tùng Nhân xuống xe, vẫn rất thích nơi này.
Trang Triều Dương dẫn Tùng Nhân đi xếp hàng báo cáo, Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ chờ, rất nhanh đã xếp tới Tùng Nhân.
Sinh viên của trường quân đội cũng không ngốc, dáng đi của Trang Triều Dương, xem xét cũng là làm lính, lại nhìn Tùng Nhân, cũng đã từng luyện tập, trong lòng đã có tính toán.
Đàn anh lớp lớn đưa Tùng Nhân đến phòng ngủ, Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ cũng đi theo.
Đàn anh lớp lớn bắt đầu quan sát cả nhà Mạt Mạt, sau đó giới thiệu trường học, nhất là mới lầu dạy học mới xây, trong giọng nói rất ngạo mạn.
Rất nhanh đã tới phòng ngủ, phòng ngủ là phòng tám người, bên trong đã có bốn bạn học cùng ở, còn có phụ huynh của bọn họ.
Vốn dĩ phòng ngủ không lớn, cả nhà Mạt Mạt vừa đi vào, khá lắm, chỉ có chỗ đứng, thời tiết vốn dĩ nóng bức, được rồi, trong phòng ngủ càng nóng lên. Mọi người ai cũng không mở miệng trước, các phụ huynh quan sát lẫn nhau, trong ánh mắt mang theo sự đò xét.
Mấy đứa bé cũng không lên tiếng, trong lúc nhất thời trong phòng ngủ trở nên yên tĩnh, chờ đợi có người phá vỡ sự im ắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận