Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1171. Không phóng khoáng 1

Chương 1171. Không phóng khoáng 1Chương 1171. Không phóng khoáng 1
Ngoài cửa có một chiến sĩ đang đứng: "Chị dâu, em là Tiểu Ngô phụ trách đại viện, quấy ray rồi, là như thế này, có người phản ánh nhà chị dùng lượng điện lớn, ảnh hưởng đến lượng điện xung quanh, mạch điện có chút bất ổn, em chỉ đến xem thôi."
Tiểu Ngô thật sự không muốn đến, đã nhiều năm như vậy rồi, cậu ấy cũng gặp nhiều rồi, đây rõ ràng là nhắm vào nhà mới tới này rồi, có người chỉ đơn giản là đỏ mắt với máy điều hoà không khí, có người thì có tâm tư, cậu ấy nhìn thấy rất rõ.
Mạt Mạt hiểu rõ, đây là tới gây sự với cô, có thể làm được việc này nhất định là nhà họ Trịnh, Mạt Mạt cảm thấy nhức đầu, nhà họ Trịnh tức giận chuyện điều hoà không khí đây mà.
Tiểu Ngô vẫn luôn quan sát sắc mặt của Mạt Mạt, rất sợ nhà mới tới này cũng làm khó cậu ấy.
Mạt Mạt không làm khó Tiểu Ngô: "Vào đi!"
Tiểu Ngô lén lau mồ hôi trên trán, nói thật, nhà mới tới này, mọi người cũng đang thảo luận.
Bọn họ rất hiếu kỳ về nhà mới tới, lúc trước hiếu kỳ là bởi vì từ trên xuống, nghe nói tuổi tác vẫn chưa tới 40, mọi người rất ngạc nhiên.
Bây giờ hiếu kỳ là vì điêu kiện nhà này quá tốt, vừa tới đã mua một xe đồ, còn đều là những kiện lớn, mỗi một lần đều khiến người khác ao ước.
Sau đó chính là xe hơi nhỏ, đại viện cũng có xe hơi nhỏ, thể nhưng không giống nhà này, vừa tới đã có.
Hôm nay vừa vặn rất tốt, điều hoà không khí cũng có rồi, điều hoà không khí này, cậu ấy chỉ nhìn thấy trong nhà của mấy người thủ trưởng, còn là bên trên phân cho, chứ không phải bản thân tự mua một cái.
Tiểu Ngô cũng không đi vào bên trong, ở cửa ra vào loanh quanh một vòng nhỏ, sau đó về lại cửa,'Chuyện kia, chị dâu thật ngại quá, hôm nay quấy rầy rồi."
Mạt Mạt cười: "Không sao, vất vả cho cậu phải đi một chuyến rồi."
Trong lòng Tiểu Ngô so sánh, nữ chủ nhân nhà này thật dễ nói chuyện, Tiểu Ngô càng ngại hơn, cũng không cần Mạt Mạt tiễn, bước nhanh rời đi.
Thẩm Triết không hề bị ảnh hưởng một chút nào, tiếp tục ăn cơm, gọi Mạt Mạt: "Nhanh tới ăn cơm đi, lát nữa nguội mất."
Mạt Mạt xem xét: "Em còn chưa ăn cá tuyết đâu, giữ cho em một miếng."
Dương Lâm sững sờ nhìn dì Mạt Mạt, đổi thành người khác lúc này không phải nên trở mặt à? Dù sao hiện tại Tiểu Ngô đã đi rồi.
Tùng Nhân kéo Dương Lâm đang ngây người lại: "Nghĩ gì thế, ăn nhanh lên, em nên ăn nhiều một chút, như vậy thân thể mới có thể khoẻ được."
Dương Lâm ồ một tiếng, cúi đầu ăn cơm, ánh mắt vân không nhịn được liec xéo qua do xét dì Mat Mạt, cậu bé đã gặp qua không ít người, đây là lần đầu tiên thấy kiểu người như dì Mạt Mạt.
Thẩm Triết quét mắt nhìn sang cậu bé, tiếp tục ăn cơm.
Sau khi ăn cơm xong Dương Lâm giúp thu dọn bàn, Tùng Nhân đi rửa bát, thu dọn nhà bếp xong, Tùng Nhân đi theo Dương Lâm về nhà.
Thẩm Triết đặt chén trà trong tay xuống: "Đứa bé này thật thú vị."
Mạt Mạt: "Dương Lâm còn nhỏ nhưng kinh nghiệm quá nhiều, tâm trí trưởng thành là chắc chắn rồi."
Thẩm Triết hỏi: "Vừa rồi em vẫn luôn không nói, bây giờ nói đi xem nào, chuyện hôm nay rốt cục là đã xảy ra chuyện gì? Bây giờ mới vừa tới đã nhằm vào em."
Mạt Mạt kể lại đầu đuôi câu chuyện: "Chuyện đã xảy ra chính là như vậy, cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là lửa giận trong lòng không trút ra được, chuyện này không phải là khiến cho người ta ấm ức àI"
Thẩm Triết: "Đây chính là thủ đoạn của phụ nữ các em, không phóng khoáng, anh đoán chủ nhà họ Trịnh, nhất định là không biết vợ mình làm như vậy!"
Mạt Mạt không chịu: "Cái gì gọi là thủ đoạn của phụ nữ bọn em cơ.” Thẩm Triết giơ tay: "Anh sai rôi, nói sai rôi, nói sai rồi."
Mạt Mạt cũng không tức giận, chỉ là nói đùa, sau đó nói: "Em cũng đoán thế, nữ chủ nhân nhà họ Trịnh là người tâm cao khí ngạo, nếu như điều kiện nhà chúng ta không tốt, cô ta cũng sẽ không nhắm vào như vậy, quả thực mấy ngày nay em mua đồ rất bắt mắt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận