Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 781. Cao 1

Chương 781. Cao 1Chương 781. Cao 1
Buổi trưa, Mạt Mạt mang theo hộp cơm cùng ăn với Bàng Linh, cô và Bàng Linh không ở trường, hai người không có đoàn thể nhỏ, hai người ngồi một bàn.
Mat Mat mang theo không ít cá thu đao, món chính là màn thầu.
Cơm Ở căn tin cũng là cơm tập thể, không có gì mới, cải trắng khoai tây là nhiều nhất, bên trên bài thông báo viết, buổi trưa thứ 2, 4, 6 có thịt, thời gian khác đều là thức ăn chay, món chính là bánh màn thầu bột ngô.
Mạt Mạt và Bàng Linh chiếm được một cái bàn, vị trí rất dễ thấy, ở niên đại này, nam sinh rất ít khi ngồi cùng bàn với nữ sinh, cho dù có học chung lớp thì cũng rất ít.
Tất cả mọi người vẫn duy trì khoảng cách, lúc mua cơm, mỗi người cũng đều sẽ cách nhau một khoảng.
Từ Lị cùng mấy bạn học khác sống ở trường, quan hệ của bọn họ tốt hơn một chút, đối với những người không sống ở trường như Mạt Mạt và Bàng Linh, bọn họ không thân, đi ngang qua chỉ gật đầu, ngồi xuống phía sau.
Bàng Linh mua ba cái bánh màn thầu, một phần cải trắng hầm, hai phần canh trứng, ăn một miếng cá thu đao, cắn một miếng bánh màn thầu lớn: "Cá thu đao phối với bánh màn thầu thật là thơm, mợ út, có mợ Ở đây thật tốt."
Mạt Mạt nuốt miếng bánh màn thầu trong miệng xuống: "Thích thì ăn nhiều một chút, mợ mang theo không ít”
Bàng Linh cười hì hì: "Cháu nhất định ăn nhiều."
Mạt Mạt ăn một cái bánh bao đã no rồi, còn lại đều vào hết trong bụng Bàng Linh, hai người đi rửa sạch hộp cơm rồi trở lại.
Trường học có hai cái căn tin, khoảng cách không tính là xa, Mạt Mạt ở căn tin 1 ăn cơm, Vân Kiến ở căn tin 2.
Mạt Mạt đi xa, đám người Nguy Vĩ ra khỏi căn tin 2, Nguy Vĩ liếc mắt thấy được Mạt Mạt.
Hướng Hoa đi ăn cơm cùng, chú ý tới vẻ mặt của Nguy Vĩ, đáy mắt lấp loé, đột nhiên cười nói: "Tôi biết Liên Mat Mạt."
Một ánh mắt của người đi đường nhìn về phía Hướng Hoa, anh ta nói: "Tôi thật sự biết mà, vợ của anh trai cùng cha khác mẹ với tôi, vợ quân nhân, bối cảnh gia đình nhà Liên Mạt Mạt cũng rất cao đó, ông ngoại là nhân vật nổi tiếng, anh em trai ở quân đồn cũng lợi hại, phải rồi, cả nhà đều là sinh viên đại học"
Ý tứ của Hướng Hoa biểu đạt rất đơn giản, không động tâm tư gì, không nói đùa.
Nguy Vĩ nhìn Hướng Hoa, lời này là nói cho anh ta nghe đấy mà.
Người đi cùng kinh ngạc: "Kết hôn rồi? Cô ấy mới bao nhiêu tuổi chứ?"
Hướng Hoa: "Đã 28 rồi, chỉ là dáng dấp trẻ hơn tuổi mà thôi, anh trai tôi có hai đứa con rồi, đứa lớn 9 tuổi, đứa nhỏ 5 tuổi rồi."
Có người kinh ngạc thốt lên: "Thật sự không nhìn ra."
Lúc đầu những người đối với Hướng Hoa hờ hững lạnh nhạt đã gần gũi với Hướng Hoa hơn rất nhiều, Hướng Hoa muốn chính là hiệu quả này, có thể lợi dụng được thì lợi dụng, mượn hơi của những người này.
Nguy Vĩ không đi theo Hướng Hoa, anh ta vô cùng đáng tiếc, thủ phủ quả nhiên không dễ thu phục, đáy mắt loé lên, không thu phục được, có thể kết thông gia.
Bên cạnh Nguy Vĩ còn có một người quan hệ tốt, trong nhà là thủ phủ, Triệu Phong bĩu môi: "Tôi đã chướng mắt Hướng Hoa, vô cùng giả tạo, cũng không biết anh trai anh ta thế nào, thật đáng tiếc cho Liên Mạt Mạt rồi."
Nguy Vĩ cười: "Lời của Hướng Hoa không thể đều tin được, cùng cha khác mẹ, trong này có chuyện cũ, trưa nay, Liên Mạt Mạt và một cô gái khác, hình như không có quan hệ tốt với em gái của Hướng Hoa đâu."
"Cậu nói cũng đúng."
Buổi chiều, Mạt Mạt còn không biết, Hướng Hoa lại lợi dụng cô, làm việc, cuối cùng quét sạch sẽ phòng học và lớp học rồi, ngày mai bắt đầu, bọn họ phải lên lớp rôi.
Mạt Mạt chờ Vân Kiến để về nhà, về nhà ôn tập ngày mai phải đi học, Mạt Mạt chưa từng tiếp xúc qua luật pháp, không ôn tập thì không được.
Vân Kiến thì thoải mái hơn nhiều, về nhà xem ngoại ngữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận